Chương 17: (Vô Đề)

Phần 17

Buổi chiều hôm ấy, quyết định về nhân sự lập tức được đưa ra. Người mừng nhất có lẽ là Ánh Tuyết. Bởi vì khi Mai Ngọc thôi làm thư ký cho chủ tịch thì người thay thế lại chính là Ánh Tuyết.

Chức vụ thì đương nhiên là hơn làm lễ tân rồi, lương cũng được tăng lên gấp rưỡi, nhưng còn có một chuyện mà Ánh Tuyết mừng nhất, đó chính là ở vị trí thư ký chủ tịch thì thường xuyên được gần anh Thìn, bàn làm việc của thư ký nằm đối diện với bàn ngồi chơi của anh Thìn.

Được thường xuyên nhìn thấy cục u ở háng anh Thìn làm bướm Ánh Tuyết thường xuyên ở tình trạng ẩm ướt.

Nói Mai Ngọc có vui không? Cô rất vui là đằng khác, ai nói mình đi làm không màng đến được thăng quan tiến chức là nói dối.

Mai Ngọc cống hiến hết mình cho công ty, lại có nghiệp vụ chuyên môn vững vàng, lại hiểu từng chân tơ kẽ tóc ở công ty này, lại được chủ tịch âm thầm chỉ bảo từ những việc nhỏ đến việc lớn, lại theo chân chủ tịch bao nhiêu năm nay ít nhiều cũng học hỏi được những kinh nghiệm thực tế qua cách làm việc và điều hành công ty.

Cô được giữ trọng trách quan trọng số 2 trong công ty cũng là hợp tình, hợp lý, hợp luật. Ơn chủ tịch nâng đỡ, tin tưởng, Mai Ngọc nguyện cống hiến hết mình để đáp trả và cũng là không phụ lòng tin của chủ tịch.

Nhưng Mai Ngọc cũng có chút buồn trong lòng, bao năm cô dành hết thời gian cho công việc, cũng chính vì công việc mà cô đã không giữ được tình yêu với anh người yêu cũ, lòng nguội lạnh 2 năm rồi giờ mới bắt đầu được hâm nóng trở lại kể từ lúc gặp anh Thìn, như có một tia sét ái tình nhè nhẹ đánh vào lòng, khuôn mặt ấy, tạng người ấy, giọng nói ấy, ánh mắt ấy như làn gió nhẹ làm rung động mặt hồ đang yên ả.

Ấy vậy mà giờ lại phải chuyển đổi chỗ làm việc, không được thường xuyên ở gần anh. Mai Ngọc có chút buồn là vì lẽ ấy.

Người vui không kém Ánh Tuyết chính là chủ tịch Thụy Kha. Cô đã tìm được người thay thế vị trí Tổng Giám đốc của mình, lại được sự ủng hộ tuyệt đối của Hội đồng quản trị, tránh những dị nghị không mong muốn trong nội bộ công ty.

Giờ đây cô sẽ toàn tâm toàn ý vào vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, tập trung vào những vấn đề chiến lược, hoạch định chính sách vĩ mô cho sự phát triển bền vững, lâu dài của công ty.

Và còn có một lý do sâu xa hơn nữa, cô muốn có thời gian để rong chơi, để khám phá và tìm kiếm những điều mới mẻ ở đất nước Việt Nam, để thỏa mãn những sở thích của bản thân. Giờ đây có lẽ cô đã bắt đầu có được điều đó.

Bằng chứng chính là kể từ cái vụ ăn no kễnh bụng tối hôm qua, cô đã quyết tâm đi tập GYM trở lại.

4 giờ chiều, Thụy Kha đã ra khỏi phòng làm việc, không cần nói gì, chỉ cần nhìn thôi là Thìn đã làm bám đít Thụy Kha rời khỏi công ty. Địa điểm 2 người thẳng tiến chính là phòng tập GYM, thư ký Ánh Tuyết vừa mới đăng ký và đặt lịch tập cho chủ tịch chiều nay.

Phòng tập cũng rất gần nhà Thụy Kha, đây là một hệ thống GYM and Fitness quốc tế rất chuyên nghiệp với đầy đủ trang thiết bị, huấn luyện viên và hệ thống cơ sở vật chất chất lượng 5*.

Bằng chứng là vừa nhìn thấy Thìn và Thụy Kha bước vào là nhận được cái cúi chào gập người của một nữ lễ tân trong bộ đồ cầu thủ bóng đá màu xanh, trên ngực có in hình một chú gà trống, trên chú gà trống có hình 2 ngôi sao nhỏ, hình như đây là trang phục thi đấu của đội tuyển Croatia thì phải, Thìn cũng không chắc lắm vì cậu không xem bóng đá bao giờ, trước nay cậu chỉ thích môn bóng bầu dục.

Cô lễ tân cúi xuống, chiếc áo cầu thủ trùng xuống làm đập vào mắt Thìn đôi vú no tròn của cô ấy, Thìn cũng không cố tình nhìn như vậy đâu, là đàn ông ai làm thế, nhưng nó cứ đập vào mắt ý thành ra cậu cố lắm cũng chỉ nhìn thấy bầu ngực trắng muốt thôi chứ không nhìn thấy núm vú.

Cô lễ tân lễ phép:

– Em chào anh chị ạ, lần đầu tiên anh chị đến đây phải không ạ?

Thìn định nói gì đó thì Thụy Kha nói trước:

– Chị là Thụy Kha, chị có đăng ký online tập ở đây lúc chiều nay.

Cô lễ tân nghe xưng danh thì tươi cười:

– À, em nhớ ra rồi, chị Thụy Kha. Từ chiều đến giờ chúng em cứ nhắc đến chị suốt đấy ạ.

Thìn lại định nói với cô lễ tân là:

"Em gì gì ơi, em nói thì thẳng người lên mà nói, đã thấp thấp lại còn hơi cúi xuống như thế anh nhìn thấy hết vú bây giờ", nhưng chưa kịp nói gì thì Thụy Kha lại chen vào hỏi lại cô lễ tân:

– Sao lại nhắc đến chị?

Lần đầu tiên chị đến đây cơ mà.

Cô lễ tân trọng thị tiếp vị khách có lẽ là đẳng cấp nhất từ lúc cô làm việc ở đây:

– Thưa chị Thụy Kha, thẻ thành viên của chị là thẻ Kim Cương, chị đã đăng ký ở bên Mĩ và chị được quyền tập trọn đời ở bất cứ trung tâm nào thuộc hệ thống GYM and Fitness của chúng em trên toàn thế giới.

Chị được hưởng không giới hạn tất cả các dịch vụ mà trung tâm có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!