Chương 55: (Vô Đề)

Tiểu Minh và Tiểu Nam học đại học xong, tìm một công việc ổn định, một tháng trước hai người vừa đính hôn xong. Lúc gọi điện thoại cho Trần Hiểu Huy, anh vui vẻ không thôi, mua một bộ chăn ga gối đệm ngay trong ngày.

Anh và Đỗ Lam cùng nhau mở một tài khoản tiết kiệm, mỗi tháng sẽ gửi một số tiền theo định kỳ vào đó, làm quỹ giáo dụ cho những đứa trẻ ở viện phúc lợi.

Sau khi Lưu Nghị biết tin hai người kết hôn thì gọi điện chung vui. Nghe thấy cậu ta thật lòng vui vì Trần Hiểu Huy, thấy hiện tại của anh rất hạnh phúc thì trái tim cậu cũng được giải thoát.

Lưu Lỗi xin visa, tới bên này ngây người một tháng. Vì Đỗ Lam phải đi làm nên dường như một tháng này đều là Trần Hiểu Huy dạo chơi với cậu ta.

Cuối cùng lúc hai người đến sân bay tiễn cậu đi, chàng trai cao ráng ngăm đen này lại lén lau nước mắt. Hai người bạn tốt nhất của cậu từ bây giờ phải tha hương xứ lạ, để lại một mình cậu cô đơn lẻ bóng.

Cậu vẫy tay với hai người từ xa, lớn tiếng nói: "Lần sau lúc tôi đến đây chắc là lúc con trai con gái nuôi của tôi sinh ra đấy, hai người các cậu phải dính nhau thật chặt vì tôi nha!"

Đỗ Lam và Trần Hiểu Huy cười xỉu, trả lời: "Ok!"

Mỗi sáng Đỗ Lam chọn quần áo cho anh. Ngày nào hai người cũng mặc màu giống nhau.

Lúc Trần Hiểu Huy nấu cơm, cô sẽ ôm anh từ phía sau.

Đỗ Lam rời đi được nửa ngày, chắc chắn anh sẽ gọi điện thoại cho cô.

Công việc của anh chủ yếu là ở trong nhà, mỗi ngày sắp đến giờ sẽ bắt đầu nấu cơm. Anh chưa bao giờ nấu qua loa, cho dù chỉ có hai người, giữa trưa chắc chắn anh sẽ làm hai mặn một canh, buổi tối sẽ làm món hoặc nấu cháo với vài món ăn. Dáng người cao gầy của Đỗ Lam nhưng bị anh dụ dỗ nhiều thêm một ít thịt.

Nếu Đỗ Lam đi công tác, anh sẽ nằm liệt trên giường, bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc.

Lúc Đỗ Lam dọn nhà, phát hiện những bức thư kia.

Những bức thư hồi âm anh viết cho cô và những bức cô gửi được chất thèm một chồng thật dày, cô không để số nhưng cô biết chắc chắn là 261 phong thư.

Cô cầm lấy bức trên cùng, mở ra.

"Đỗ Lam:

Em ở Anh có ổn không? Mỗi lần viết thư em chỉ kể về chuyện tốt, không nói chuyện xấu, tha hương nước lạ, chắc là có nhiều chuyện không tốt lắm nhỉ!

Rất nhanh thôi anh có thể ra ngoài rồi, bởi vì 5 năm rồi anh biểu hiện tốt nên được giảm hình phạt hai năm, có lẽ rất nhanh thôi chúng ta có thể gặp nhau rồi.

Có lẽ, chúng ta sẽ không gặp lại nữa.

Nhớ em…

Không biết bây giờ trông em thế nào, chắc không thay đổi lắm đâu nhỉ!

Rất tò mò dáng vẻ của em ở trường, dáng vẻ mặc đồng phục học sĩ, dáng vẻ nghiêm túc nghe giảng…

Chỉ biết em sẽ mãi mãi không nhìn thấy những bức thư này, nên anh mới dám nói!

Cầu cho mỗi ngày của em đều phong phú vui vẻ!

Trần Hiểu Huy"

Phòng khách truyền đến động tĩnh, cô biết chắc hẳn Trần Hiểu Huy đã ra khỏi phòng làm việc, cô đặt thư về lại chỗ cũ, đi ra ngoài.

Ở bên trong một ngày một đêm, râu của anh mọc lún phún, anh đang mở tủ lạnh chuẩn bị uống sữa bò.

Đỗ Lam lấy sữa bò trong tay anh, đổ vào nồi sữa hâm nóng lại một chút mới đưa cho anh: "Làm xong rồi sao?"

Trần Hiểu Huy ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh chờ, nghe cô hỏi, đôi mắt trong trẻo mang theo ý cười thỏa mãn: "Ừm!"

"Vậy tắm rửa đi, ngủ một giấc cho khỏe."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!