Trước đó, vì mắt cô chỉ hoạt động từ bụng anh trở lên, mà anh chỉ đứng yên tại chỗ nên không nhìn ra điều gì bất thường, mãi đến khi hai người di chuyển, cô mới nhớ ra chân phải của anh tàn tật….
Cô luôn quên mất điểm này!
Vừa khéo cô đi bên phải anh, hơi cúi đầu là thấy ngay chân phải của anh. Chân phải của anh nhỏ hơn chân trái một chút, có lẽ bởi vì không đủ máu nên toàn bộ bàn chân phiếm xanh trắng. Hình như anh không thể tự do khống chế nó nên lúc đi đường, nó chỉ có thể máy móc chạm mặt đất, không thể dùng sức, không thể uốn lượn.
Nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đùi phải của anh mềm hơn đùi trái. Trên chân trái có tỉ lệ cơ bắp cân xứng, cơ bên đùi phải lại rời rạc, có nhiều mỡ hơn.
Trần Hiểu Huy cảm nhận được cái nhìn của cô, nhưng cũng không có động tác gì khác. Khi cô ngập ngừng muốn nói lại thôi thì anh mở miệng trước, vẻ mặt bình tĩnh: "Khi còn nhỏ anh rất thích bơi lội, lúc đó trong đám bạn ở viện phúc lợi, anh luôn là người bơi về đích sớm nhất."
Đỗ Lam cũng nhanh chóng khôi phục vẻ bình thường, trả lời: "Ồ? Vậy tí nữa hai ta so thử một lần nhé."
"Ừ."
Tới mép bể bơi, hai người làm ướt người qua rồi mới xuống bể.
Đỗ Lam đề nghị, "Chúng ta thi xem ai đến bờ bên kia trước, ai đến sau phải đồng ý với người đến trước một chuyện, em đếm ba tiếng là bắt đầu nhé."
Trần Hiểu Huy phối hợp chuẩn bị sẵn sàng.
"1, 2…..3!"
Hai người nhanh chóng bơi đến bờ đối diện. Trần Hiểu Huy vừa vơi vừa chú ý đến Đỗ Lam bơi bên cạnh, vẫn duy trì tốc độ ngang cô.
Hai người gần như đến đích cùng lúc, nhưng Đỗ Lam đến trước anh 2 giây.
Đỗ Lam vịn vào mép bể bơi, nhìn anh: "Đúng là bơi không tồi!" Vừa rồi cô chú ý tới bộ dáng thành thạo của anh.
Trần Hiểu Huy cười cười, lúm đồng tiền ở má ẩn ẩn xuất hiện. Bởi vì anh không thể đi nhanh trên mặt đất nên ở thế giới dưới nước, anh là tự do, hai chân không còn trói buộc, anh có thể tự do tự tại bơi đến nơi mình muốn. Anh cũng không muốn nói nhiều về việc này, chỉ bình thản hỏi: "Em muốn anh đồng ý với em chuyện gì?"
Đỗ Lam ngửa đầu lau nước trên mặt, sợi tóc rũ xuống hai bên má đều dính lên mặt, làm cho gương mặt vốn không lớn nay càng thêm nhỏ xinh, làn da trắng mịn trơn bóng y như mới tắm xong, "Tạm thời em chưa nghĩ ra, tương lai thực hiện sau. Anh phải nhớ kỹ anh nợ em một việc đó!"
Hầu kết của Trần Hiểu Huy chuyển động, "Ừ."
Đỗ Lam nhìn dáng vẻ trịnh trọng của anh, cười giảo hoạt, vốc nước hắt sang. Trần Hiểu Huy bất ngờ không kịp đề phòng, bị hắt ướt mặt. Anh kinh ngạc nhìn cô, tiếp đó, cũng hắt nước sang, hai người bắt đầu chơi đùa trong bể bơi.
Anh tới em đi, không biết từ khi nào mà hai tay của Trần Hiểu Huy đã đặt ở eo Đỗ Lam, tay của Đỗ Lam cũng ôm lấy cổ anh. Khi hai người nhận ra thì thân thể đã kề sát, hô hấp ấm áp phả vào mặt đối phương, không khí xung quanh lập tức trở nên khô nóng.
Đôi môi mềm ấm của hai người bất giác tới gần, tới gần….
Đột nhiên, tiếng tuýt còi làm hai người bừng tỉnh!
Cách đó không xa, huấn luyện viên thổi còi răn dạy vì học viên thực hiện sai động tác, hai mắt lia từng người, dường như đang nghiêm túc kiểm tra.
May mắn bể bơi bên này đủ lớn, người khá ít nên không ai cố tình chú ý hai người.
Đỗ Lam lên bờ, mở miệng nói: "Em đi thay quần áo trước."
Trần Hiểu Huy không nhìn cô, chỉ nhỏ giọng đáp: "Được."
Đỗ Lam đi được một lát, Trần Hiểu Huy mới lên bể.
Hồ bơi nằm gần khu phố, bên cạnh có mấy trung tâm mua sắm và ăn uống. Hai người không đi lấy xe mà trực tiếp đi bộ tìm một nhà hàng gần đây để dùng bữa.
Giữa trưa đúng là thời điểm náo nhiệt nhất, vừa từ bể bơi mát lạnh lên đã nhanh chóng đổ mồ hôi vì nóng. Cuối cùng, hai người tìm một nhà hàng cơm Tây ở gần đây để xử lý bữa trưa.
Máy lạnh ở trong nhà hàng khá đủ nên thân thể nhanh chóng hạ nhiệt, sau khi gọi món, Đỗ Lam nhìn Trần Hiểu Huy an tĩnh đối diện, mở miệng: "Buổi chiều anh có kế hoạch gì không?"
Mỗi ngày của anh ngoài điêu khắc thì vẫn là điêu khắc. Nhưng hôm nay anh không muốn sớm quay về phòng làm việc quạnh quẽ kia nên anh trả lời gần như không hề do dự: "Không có, em thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!