Đỗ Lam đã chuẩn bị tinh thần gọi phụ huynh, kết quả ngày hôm sau vào phòng học-----
Không có bất kỳ động tĩnh gì.
Chỉ là các bạn học đều nhìn cô với vẻ đề phòng, lúc đi ngang qua nữ sinh kia, nữ sinh kia cúi đầu không nhìn Đỗ Lam. Mặt Đỗ Lam vẫn không cảm xúc, nhưng thật ra tâm trạng không tồi, cô rất hài lòng với hiện trạng này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày hôm nay thật quá bình tĩnh, không ai tới quấy rầy cô. Điểm khác duy nhất là buổi chiều tan học, khi Đỗ Lam dọn cặp sách thì Trần Hiểu Huy đặt một con hạc gấp bằng giấc lên bàn cô, Đỗ Lam nghi hoặc nhìn cậu, cậu nhếch miệng cười, "Tặng cậu."
Đỗ Lam không nói gì, cầm lấy con hạc để vào cặp sách, mắt nhìn thẳng, ra khỏi phòng học.
Về đến nhà, Đỗ Lam ngồi ở bàn học nhìn hạc giấy, hạc giấy rất bình thường, ngoài vị trí mắt dùng bút lông điểm hai chấm đen thì không có gì đặc biệt.
Đỗ Lam quyết định gỡ nó ra, sau khi gỡ xong, bên trong viết một câu: "Giọng nói của cậu rất êm tai." Sau đó bên dưới vẽ một cái mặt cười.
Đỗ Lam hừ lạnh một tiếng, còn lâu cô mới canh cánh trong lòng chuyện người khác nói cô câm. Nhưng mà cô vẫn gập theo các nếp gấp, cẩn thận gấp lại hạc giấy, đặt trong chỗ sâu nhất của ngăn kéo.
Bất tri bất giác, một tuần đã trôi qua. Đối với Đỗ Lam mà nói, một tuần này thật sự rất yên bình, mỗi ngày tan học về nhà thì làm bài tập, làm bài tập xong thì cô có thể tự do chi phối thời gian của mình. Những lúc như thế cô sẽ không xem phim hoạt hình, mà là cắm đầu trong những quyển sách.
Phòng sách của Đỗ Đức Vĩ rất phong phú, thể loại cũng rất nhiều, từ cổ tích đến các danh tác của các quốc gia đều có. Từ năm lớp 1, khi bố mẹ đón cô từ nhà bà nội về thì cô đã bắt đầu mê loại sinh hoạt này, ở trong biển sách, cô không cần nói chuyện, cũng không cần đối mặt với người bố người mẹ mà mình không thân quen.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai ngày cuối tuần, ngoài ăn cơm và ngủ, thời gian còn lại Đỗ Lam đều dành để đọc sách.
Khi mẹ Trình Ngọc Lan và bố Đỗ Đức Vĩ hỏi cô chương trình học ở trường mới như thế nào, nhận được câu trả lời "rất vừa lòng" của Đỗ Lam thì hai người mới yên tâm.
**
Buổi sáng thứ Hai, Đỗ Lam vào trường, khi tới chỗ ngồi, chào đón cô vẫn là nụ cười không hề thay đổi của Trần Hiểu Huy.
Trong khoảng thời gian này tiếp xúc nhiều với nụ cười của cậu, cô đều sẽ gật đầu rất khẽ, xem như đáp lại, sau đó hai người an tĩnh bắt đầu một ngày học mới.
Khi tiết thứ 3 của buổi sáng ngày hôm nay là tiết Toán sắp hết thì chủ nhiệm lớp Trần Hàn lấy ra một tờ danh sách đăng ký, theo lệ thường từ bàn đầu tiên truyền cho nhau đọc và điền.
Lúc truyền tới chỗ Đỗ Lam, cô nhanh chóng điền xong.
Tên họ: Đỗ Lam
Tuổi: 10 tuổi
Ngày sinh: ngày 19 tháng 11
Cô điền xong thì đưa cho Trần Hiểu Huy.
Qua hơn 1 phút, bởi vì cậu còn chưa điền xong nên cậu bạn bàn dưới chọc chọc lưng cậu: "Này! Nhanh lên, sắp hết tiết rồi."
Đỗ Lam khó hiểu nhìn cậu bạn cùng bàn, chỉ thấy bút của cậu dừng ở cột ngày sinh, cột đó vẫn trống.
Bị bạn nam phía sau thúc giục, cậu suy nghĩ một lát, sau đó nhanh chóng viết xuống "ngày 29 tháng 3", rồi truyền tờ danh sách xuống bàn sau.
Thấy Đỗ Lam nhìn mình, cậu ngượng ngùng cười cười.
Vào tiết hoạt động tự do của buổi chiều, Đỗ Lam lấy quyển tiểu thuyết đêm qua cô sắp đọc xong ra, mở sách đọc say mê. Chờ đến khi đọc đến đoạn kết, thở dài một hơi, khép sách lại. Lúc này, cô mới phát hiện Trần Hiểu Huy bên cạnh vẫn luôn xem chung với mình, bởi vì sách cách cậu khá xa nên tư thế ngồi của cậu rất thẳng, cô khép sách lại rồi mà tầm mắt của cậu vẫn cứ nhìn lên bìa sách, tên sách là [ Kiêu hãnh và định kiến ].
Đỗ Lam quay đầu nhìn cậu, "Cậu đọc quyển này chưa?"
Đôi mắt to của Trần Hiểu Huy nhấp nháy, có chút xấu hổ khi bị phát hiện, nghe thấy câu hỏi của cô, cậu mỉm cười lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!