Buổi chiều tan học, lúc các bạn trong lớp đi về gần hết thì hai người mới đứng dậy ra ngoài ăn cơm.
Tuyết còn bay phấp phới.
Hiệu sách cạnh cổng trường còn đang bật bài [ Bản giao hưởng định mệnh ] của Beethoven.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đỗ Lam cố tình chọn một quán mì cách xa cổng trường, bên trong không có nhiều người lắm, chỉ có thưa thớt mấy học sinh.
Hai người gọi hai bát mì rồi ngồi xuống bàn, Trần Hiểu Huy lấy ly rót nước ấm cho cô.
Đúng lúc này, tiếng nghị luận của hai nam sinh ngồi bàn bên cạnh truyền đến.
"Cậu nghe tin gì chưa, khối 11 của trường ta có một thằng què, nghe nói lúc nhỏ bị giam cầm." Nói tới đây, hắn cố tình hạ giọng, "Còn bị cái đó….."
"Cái nào? Nói chuyện rõ ràng vào."
"Haiz, chính là bị xâm hại đấy!"
Đỗ Lam nghe tới đó định đứng bật dậy thì Trần Hiểu Huy đã giữ tay cô lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cậu nhìn cô cười cười, sau đó khẽ lắc đầu.
Lại là nụ cười này, lại là nó!
Đỗ Lam ngồi xuống lần nữa, cúi đầu nhấp một ngụm nước, khi ngẩng đầu lần nữa thì sắc mặt cũng bình tĩnh lại.
Cô hiểu.
Đi đến đâu cũng không trốn thoát.
Tiếng bàn tán bên cạnh vẫn vang lên rõ mồn một, cô nhìn Trần Hiểu Huy bình tĩnh ngồi đối diện mình, lồng ngực cô trống rỗng, cô nghe thấy tiếng gió lạnh thổi vù vù bên trong.
Nam sinh kia kinh ngạc hỏi: "ĐM, ghê vậy sao? Hiện tại người nọ thế nào rồi?"
"Cái gì thế nào, vẫn tốt chán, nghe nói thành tích học tập luôn nằm trong top 3, hiện tại còn có bạn gái nữa."
"Lợi hại, trâu bò, bội phục."
"Có gì mà bội phục? Nếu tớ là người trải qua chuyện đó thì sớm thắt cổ rồi."
"Hầy, cái cậu này, nói chuyện kiểu gì thế? Cái gì gọi là gặp phải chuyện này thì phải thắt cổ?"
"He he, người anh em, làm gì mà kích động thế, chẳng qua chỉ là thị phi của một người xa lạ thôi, nghiêm túc quá làm gì. Thế giới này vốn vậy mà, con gái bị cưỡng hiếp sẽ thành giày rách chẳng ai thèm, huống chi con trai."
"Gặp phải chuyện không may đó không phải lỗi của họ. Cậu uất ức còn không nhìn nổi người ta kiên cường à? Sinh mệnh chỉ có một, chúng ta đều nên trân quý nó."
"Hừ, thế nếu là cậu thì sao?"
"Chắc chắn tớ không mạnh mẽ bằng cậu ấy."
Đỗ Lam thầm nói "cảm ơn" trong lòng.
Lúc này, mì được bưng lên.
Khi bọn họ đi tính tiền để ra ngoài thì Đỗ Lam liếc nam sinh vừa nói chuyện, lớn lên mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, thật thà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!