Chương 57: (Vô Đề)

Ngay khi nghe câu nói của Lan Trạc Phong, sắc mặt cô nàng lễ tân hết trắng lại hồng, hết hồng lại trắng, không dám nhìn Mạnh Tầm, lại càng không dám liếc sang Lý tổng.

Về phần Lý tổng, ông ta lập tức thay đổi thái độ kiêu ngạo ban nãy. Câu chuyện từ "Mạnh Tầm nhiều lần đến cửa xin gặp nhưng bị từ chối" bỗng

chốc biến thành "Lý tổng nịnh nọt mời Mạnh Tầm vào trong", thậm chí không cho cô có cơ hội mở lời từ chối.

Lan Trạc Phong chống lưng cho cô đến cùng: "Lý tổng bận việc, hẹn lần sau vậy."

Câu này rõ ràng là đang mỉa mai Lý tổng, ông ta thì có thể bận gì được chứ? Chỉ ước có thể ngồi lại với Lan Trạc Phong thêm một lát. Nhưng không đợi Lý tổng kịp mở miệng, Lan Trạc Phong đã nắm tay Mạnh Tầm, dứt khoát quay người rời đi không một lần ngoảnh lại.

Tiếu Tiếu quay sang làm mặt quỷ với lễ tân, khiến sắc mặt người sau càng thêm khó coi. Khi Tiếu Tiếu còn chưa đi hẳn, cô ấy đã nghe tiếng Lý tổng đập bàn quát lớn: "Ai cho cô chặn người?"

Cô lễ tân ấm ức, giận mà không dám nói, rõ ràng là do chính Lý tổng đã dặn không cho vào, nếu không một nhân viên quèn như cô ta làm sao dám ngăn cản.

Lúc Tiếu Tiếu bước ra ngoài, nụ cười trên môi không hề tắt. Đứng dưới tòa nhà cao tầng, cô ấy vui vẻ nói: "Chị Tầm, mọi người không thấy sắc mặt của lễ tân đâu, lúc trắng lúc hồng, buồn cười chết đi được."

Tục ngữ có câu, người làm công đừng gây khó dễ cho người làm công. Việc không cho họ vào không phải lỗi của cô lễ tân, nhưng thái độ kiêu căng ngạo mạn lại là do chính cô ta. Cô ta đã không thân thiện, thì cũng đừng trách Tiếu Tiếu giờ đây hả hê trên nỗi đau của người khác.

"Nhưng mà chị Tầm, chúng ta còn cần hợp tác, bây giờ đi rồi thì phải làm sao?"

Mạnh Tầm mỉm cười: "Đừng lo, trong hôm nay hoặc ngày mai, Lý tổng sẽ liên hệ với Tập Thần để bàn chuyện hợp tác. Chúng ta chỉ cần chờ tin

tức là được. Trước khi Tập Thần gọi tới, mọi người cứ xem như được nghỉ phép thêm mấy ngày nữa."

Tiếu Tiếu và Triệu Dực đồng thanh đáp, sau đó Triệu Dực nói: "Vậy chúng em không làm phiền chị và Lan tổng nữa, em và Tiếu Tiếu xin phép rút trước."

Nói rồi, Triệu Dực và Tiếu Tiếu rời đi.

Lúc này, xe của Lan Trạc Phong cũng vừa lái tới cửa. Mạnh Tầm lên xe rồi hỏi: "Chú Tuấn đâu rồi anh?"

"Anh cho chú ấy nghỉ phép rồi." Lan Trạc Phong lái xe đi, một tay vững vàng giữ vô lăng, tay còn lại đan chặt mười ngón tay với Mạnh Tầm. Xe ở Hong Kong có vô lăng bên phải, còn ở đại lục thì ở bên trái, nhưng Lan Trạc Phong không hề tỏ ra lạ lẫm, vẫn điêu luyện như mọi khi.

"Anh nói xem, có phải ngành này luôn như vậy không? Nếu hôm nay không có anh đến, không biết đến bao giờ Lý tổng mới chịu gặp em." Mạnh Tầm nói với giọng bình thản.

"Ngành tài chính chính là vậy, quan hệ còn quan trọng hơn thực lực." Lan Trạc Phong liếc nhìn cô, mỉm cười, có chút tò mò hỏi: "Không phải em rất thích ngành này sao? Đã làm trong ngành lâu như vậy rồi, sao bây giờ mới cảm thán vậy?"

Mạnh Tầm trầm ngâm một lát rồi nói: "Nếu em nói, em thực ra không hề thích ngành tài chính thì sao?"

Lan Trạc Phong hỏi: "Vậy em thích gì?"

Mạnh Tầm nói ra hết lòng mình: "Lúc đó, em nghe người ta nói ngành tài chính kiếm tiền nhanh nên mới chọn học. Khi ấy, em chỉ một lòng

nghĩ đến việc gì kiếm được tiền thì làm việc đó. Nhưng nếu anh hỏi em thích làm gì, thực ra em cũng rất mông lung."

Cô chưa bao giờ có thời gian để suy nghĩ xem mình thích gì, bởi vì từ nhỏ đến lớn, cô không có thời gian để bồi dưỡng hay tìm hiểu bản thân.

"Bây giờ khám phá cũng chưa muộn."

Lan Trạc Phong nâng tay cô lên, siết nhẹ những ngón tay đang đan vào nhau, cả hai nhìn nhau mỉm cười.

Lát sau, chiếc xe dừng lại trước một khu biệt thự.

Nơi đây được bao bọc bởi làn nước biếc, vô cùng yên tĩnh. Vài nhân viên an ninh canh gác ở cổng, hệ thống nhận diện biển số xe lập tức nâng thanh chắn lên.

Lan Trạc Phong lái xe vào trong, quen thuộc lượn qua vài vòng rồi chạy đến căn biệt thự sân vườn ở trong cùng.

Khác với những căn nhà kiểu Tây na ná nhau, căn biệt thự của Lan Trạc Phong nổi bật giữa dãy nhà liền kề. Nó thấp hơn những căn khác, nhưng khu vườn kiểu Trung Hoa lại vô cùng rộng lớn, bao quanh kiến trúc hai tầng ở giữa. Toàn bộ được xây dựng bằng gỗ, dù là hoành phi hay bố cục, đều tỉ mỉ và tốn nhiều công sức hơn hẳn những căn nhà kiểu Tây kia.

Chiếc xe chạy vào khu vườn, dừng ở vị trí đỗ xe cố định.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!