Video là do Lan Trạc Phong cắt đứt.
Đó là lần *****ên Mạnh Tầm thấy anh như vậy. Sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt đáng sợ.
Hơn nữa tiếng đập bàn kia, đã khiến Lan Song đang cầm điện thoại và Mạnh Tầm đang che ngực sợ hãi.
Vậy là vừa rồi anh tức giận sao.
Đúng như Lan Song nói, không giận mà uy, quả thật đáng sợ.
"Xong rồi." Điện thoại cắt đứt xong, Lan Song như gà con mổ thóc lẩm bẩm liên tục: "Lần này thì hoàn toàn xong rồi." Giang Chi đi tới hỏi: "Sao vậy?"
Mạnh Tầm kể lại chuyện vừa rồi một cách tỉ mỉ cho Giang Chi.
Giang Chi nghe xong, phản ứng còn khoa trương hơn: "Mau chóng đóng gói hành lý về đi, chậm nữa thì thật sự xong rồi đó."
"Tại sao?"
"Cậu không biết à, hòn đảo này là của Tam thiếu." Mạnh Tầm nghĩ, thảo nào anh lại tức giận.
Thì ra là vì không có sự đồng ý của anh mà đến hòn đảo của anh, vậy thì đúng là không nên.
"Không phải vì hòn đảo." Lan Song nắm tay Mạnh Tầm, ánh mắt cầu khẩn: "Bạn tốt, cầu xin cậu, cậu mau đi thay quần áo đi. Chậm nữa thì không kịp đâu."
Mạnh Tầm định hỏi tại sao không kịp, nhưng đã bị Lan Song đẩy mạnh vào phòng thay đồ.
Giang Chi sau đó mới lờ mờ hiểu ra điều gì đó.
Thì thầm với Lan Song: "Không ngờ, anh ba của cậu vậy mà vẫn còn cổ hủ vậy đó."
Lan Song cũng không ngờ.
Anh ba đối với Mạnh Tầm, những sự bình tĩnh tự giữ, khuôn phép mực thước, tất cả đã biến mất.
Sau này Lan Song nghĩ, cũng đúng, dù anh ba của cô ấy có là thần đi nữa, thật ra cũng chỉ là phàm nhân.
Là phàm trần, sẽ có thất tình lục dục. Ai cũng không thể tránh khỏi.
———
Bơi lội cuối cùng vẫn không thành công.
Khoảng sáu bảy giờ, Mạnh Tầm đi theo những người phía sau bếp cùng nhau bận rộn.
Có hai cô gái do Lan Song đưa đến đi ngang qua, thấy Mạnh Tầm, tiến lên chào hỏi.
"Sao cô lại ở đây, mấy thứ này cứ giao cho người làm là được rồi, chúng ta đi phía trước hát hò đi."
Họ rất nhiệt tình, kéo Mạnh Tầm định rời đi, Mạnh Tầm nhận ra hai người họ, là tiểu thư nhà giàu ở Châu Hải, không phải người địa phương Hương Sơn.
Cô từ chối nói: "Tôi phải ở đây giúp đỡ, công việc của tôi vẫn chưa làm xong."
Hai cô gái nhìn nhau, bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó, gật đầu rồi rời đi.
Chỉ là trước khi quay người đi, hai người thì thầm: "Cứ tưởng là tiểu thư nhà nào, không ngờ lại là người làm bếp, vậy sao cô Lan và cô Giang lại
phải chuẩn bị đồ bơi cho cô ta…" Những lời này, tất cả đều lọt vào tai Mạnh Tầm.
Nhưng thì có sao chứ? Cô lại không ngại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!