Chương 1: (Vô Đề)

Tiết trời cuối tháng Tám nóng như đổ lửa.

Bên ngoài cửa sổ ký túc xá đại học A là một cây cổ thụ cành lá xum xuê.

Gió lùa qua khiến tán lá ngoài cửa sổ xào xạc, chiếc quạt trong phòng chậm rãi thổi ra làn gió mát, làm những sợi tóc của Mạnh Tầm khẽ bay. Cô ngồi trước bàn học, nhìn chiếc máy tính trước mặt lại một lần nữa đột ngột sập nguồn không rõ lý do, đôi vai gầy khẽ trĩu xuống, thở hắt ra một hơi.

Cô bạn cùng phòng Từ Tiểu Mi đã quá quen với cảnh này, nói: "Máy tính của cậu lại hỏng rồi à?"

Từ Tiểu Mi không phải người địa phương nên nói tiếng phổ thông.

Mạnh Tầm dùng đôi tay thon dài lật úp chiếc laptop lại, thành thạo cầm lấy chiếc tuốc nơ vít bên cạnh chuột máy tính, chuẩn bị sửa nó theo các bước đã làm trước đây, nghe vậy chỉ khẽ "ừ" một tiếng.

Gió ngoài cửa sổ ngừng thổi vài giây, trong ký túc xá vang lên giọng nói mềm mại như gió xuân mưa lành của Mạnh Tầm: "Sửa một chút là được thôi."

"Sửa gì nữa, đổi một cái máy cũ khác đi."

"Cái này là máy cũ mà." Đó là chiếc máy cô dùng 700 tệ mua lại từ một người bán đồ cũ sau khi vất vả làm thêm lúc tốt nghiệp cấp ba. Mạnh Tầm cũng không hề che giấu sự nghèo khó của mình, thẳng thắn đáp: "Máy cũ mà tốt hơn một chút thì đắt lắm."

Còn nếu rẻ thì cũng chẳng khác gì cái máy hiện tại của cô, vẫn phải sửa tới sửa lui.

Thấy rõ hoàn cảnh gia đình cô bạn thực sự khó khăn, Từ Tiểu Mi đứng dậy, đi đến bên bàn của Mạnh Tầm, tựa hông vào mép bàn, ánh mắt nhìn cô bạn đang cúi đầu, chăm chú vặn từng con ốc.

Từ lúc khai giảng đến giờ, hai người ở cùng nhau cũng chưa đầy hai tuần.

Từ Tiểu Mi cũng hiểu phần nào tính cách của Mạnh Tầm có chút bướng bỉnh.

Không hề ngoan ngoãn mềm mỏng như vẻ bề ngoài. Nhưng dù vậy.

Mỗi lần nhìn Mạnh Tầm, Từ Tiểu Mi lại bị vẻ đẹp của cô làm cho rung động.

Đó không phải kiểu vẻ đẹp quyến rũ diễm lệ, mà là vẻ đẹp của núi sông hiền hòa, của cành non lá biếc, dịu dàng mà đoan trang.

Cô mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản đã bạc màu, phối cùng quần jeans ống rộng màu xanh nhạt, để lộ vòng eo thon gọn tưởng như một tay có thể ôm trọn. Mái tóc dài ngang vai, những sợi tóc đen nhánh một nửa buông trên bờ vai mỏng manh, một nửa rũ xuống.

Vẻ đẹp tuyệt trần ấy không cần đến son phấn điểm tô, giản dị mộc mạc nhưng vẫn không che giấu được nét mỹ lệ của cô.

Ánh nắng ban chiều vừa lúc rọi vào, nhảy múa trên hàng mi dài và cong như cánh quạ, khiến đôi đồng tử của cô càng thêm linh động. Ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng ngần không chút phấn son mà chẳng thể tìm thấy một lỗ chân lông nào.

Từ Tiểu Mi khuyên: "Đắt hơn một chút nhưng ít nhất sẽ không bị sập nguồn liên tục."

Lý lẽ này Mạnh Tầm đương nhiên hiểu, bởi vì sau này cô còn cần dùng máy tính rất nhiều. Cô vừa sửa máy vừa nói: "Cứ dùng tạm đã. Gần đây tớ đang tìm việc làm thêm, đợi dành dụm đủ tiền sẽ đổi."

"Tớ cũng đang tìm đây, nếu có việc nào phù hợp, tớ sẽ rủ cậu đi cùng." Từ Tiểu Mi lại nói: "Nếu cậu có việc nào ổn thì cũng gọi tớ với nhé."

Học phí của đại học A đắt hơn các trường khác, cộng thêm tiền ở và sinh hoạt phí là một khoản chi tiêu không hề nhỏ. Trừ phi nhà có điều kiện, còn không thì ai có thời gian cũng sẽ đi tìm việc làm thêm.

Mạnh Tầm gật đầu, đáp một tiếng "được". Ngay khi cô đặt tuốc nơ vít xuống, lật chiếc máy tính lại và khởi động thành công, cuộc trò chuyện cũng kết thúc.

Nào ngờ, buổi tối Từ Tiểu Mi đã mang về tin tốt.

Mạnh Tầm vừa tổng kết xong thời khóa biểu của tuần này, chuẩn bị đi tắm rửa rồi đi ngủ thì Từ Tiểu Mi đang nằm trên giường bỗng chộp lấy điện thoại ngồi bật dậy, nói với Mạnh Tầm: "Có một việc làm thêm kiếm tiền nhanh lại còn được nhiều, cậu có muốn đi không?"

Kiếm tiền nhanh lại được nhiều?

Mạnh Tầm không biết đó là việc gì, nhưng những việc kiếm tiền nhanh thường là phạm pháp.

Thấy Mạnh Tầm vẻ mặt nghiêm túc định khuyên cô ấy đừng có suy nghĩ lệch lạc, Từ Tiểu Mi chỉ thấy cô bạn thật đáng yêu, bật cười một tiếng rồi đưa màn hình điện thoại cho Mạnh Tầm xem: "Là cái này này."

—–

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!