Chương 28: (Vô Đề)

Trong phòng hơi nước vẫn còn quẩn quanh, Lâm Tu Duệ đã mặc xong xiêm y, tóc vẫn ướt nhưng giờ phút này cũng không còn tâm tình đi xử lý, mặt lạnh biểu cảm áp đi tâm tình phẫn nộ, lạnh lùng mà nhìn tiểu nha hoàn dẫn đường đang không ngừng dập đầu quỳ trên mặt đất.

"Ai phái ngươi tới?" Lão phu nhân trầm giọng hỏi, bà đang cùng những mệnh phụ khác nói chuyện với nhau ở trong Định Sơn đường, đột nhiên tiểu nha đầu này lại vội vàng chạy tới trước mặt, nói tam tiểu thư rơi xuống nước, nghiêm trọng đến mức hôn mê bất tỉnh, thỉnh lão phu nhân qua đây nhìn xem.

Tiểu nha hoàn trong lòng biết mình đã làm hỏng việc, cũng hiểu được bản thân bị hai người chủ tớ Trương Nghi Lâm lừa, cuối cùng sự tình lại đổ hết lên đầu nàng, run run rẩy rẩy mở miệng nói: "Là, là biểu tiểu thư. Nô tỳ đang đứng trông ở cửa, Xảo Tuệ bên người biểu tiểu thư tìm tới nô tỳ nói là tam tiểu thư rơi xuống nước, nô tỳ không nghi ngờ nàng ta, chưa điều tra rõ chân tướng sự tình liền tới bẩm báo lão phu nhân, mong rằng lão phu nhân thứ tội!"

"Không còn gì nữa?"

"Không còn!" Ánh mắt tiểu nha hoàn lóe lóe, vội vàng lắc đầu.

Ngu lão phu nhân gỡ chuỗi Phật châu từ trên cổ tay gỡ xuống, đặt ở đầu ngón tay khẽ niệm. Bất luận chân tướng sự thật như thế nào, không thể không phạt một nha đầu để răn đe, vương phủ đã lâu không xử trí hạ nhân, quả thật đã khiến lá gan đám nô tài này lớn lên trông thấy.

Cùng Lâm Tu Duệ nhìn nhau liếc mắt một cái, hắn hướng ra cửa quỳ xuống thỉnh tội

Trương Viên nói: "Nên kéo xuống nhốt lại, đợi qua hôm nay liền cắt lưỡi, răn đe cảnh cáo."

Trương Viên trong lòng áy náy, nhưng việc này cũng coi như bảo vệ bản thân khỏi bất lợi, nếu như không phải Xảo Tâm lừa mình, căn bản những chuyện này sẽ không xảy ra, hắn cúi đầu, kéo tiểu nha hoàn đang không ngừng cầu xin, một tay che miệng nàng lại, đem người kéo xuống.

Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window. bygoogle || []). push({});

Trong phòng chỉ còn lại hai người, lão phu nhân thở dài, "Việc hôm nay, con thấy như thế nào?"

Lâm Tu Duệ quỳ gối hướng về phía lão phu nhân: "Tôn nhi làm tổ mẫu thất vọng rồi."

Lão phu nhân than thở một tiếng, nhắm mắt, có chút mệt mỏi: "Mỗi khi gặp phải chuyện của Tương Nhi, con liền giống như mất trí, bên trong nhà thuỷ tạ phát sinh chuyện gì ta đều đã biết......" Nếu như không phải Lâm Tu Duệ không màng tất cả đem người ôm đến Ngọc Trí các, ngoan ngoãn ở lại tiếp đón khách khứa hôm nay, thì mặc cho Trương Nghi Lâm tính kế như thế nào cũng sẽ không thực hiện được!

Lâm Tu Duệ vùi đầu càng thấp, há miệng thở dốc lại không biết nên nói cái gì.

"Lại nói, Hoài Du là thân muội muội của ngươi, con cùng nàng chưa từng ở chung nên xa lạ một chút là bình thường, nhưng con không thể, không thể không hỏi nguyên do liền đem tội lỗi mọi sự tình đều đổ hết lên trên đầu nàng!"

"Tổ mẫu! Tôn nhi không phải trách tội nàng ta lung tung, lúc ấy mỗi người đều nhìn được, xác thực là nàng đẩy Mạc Chỉ Lan......"

Lão phu nhân nghe vậy đem Phật châu trên tay đập mạnh xuống bàn, phát ra tiếng vang thật lớn, "Những sự kiện vừa rồi, ta quả thực có chút thất vọng với con rồi. Con hồ đồ xử trí muội muội ruột thịt của mình khiến cho nhị phòng Tu Ngôn phải ra tay ngăn cản, cái này bảo người khác phải nghĩ như thế nào cho đúng? Cố Hoài Du mới vừa hồi phủ liền nhận được đãi ngộ như vậy?

Thanh danh vương phủ khắt khe với đích nữ truyền ra thì dễ nghe?"

Lâm Tu Duệ muốn phản bác, lại nghe lão phu nhân nói tiếp: "Tu Ngôn nói không sai, Đại Lý Tự thẩm án cũng sẽ nghe lời nói hai bên, con đã nghe sao? Chuyện lần trước đột nhiên có rắn xuất hiện bên trong phủ, ta không tin bằng đầu óc của con không nhìn ra được trong đó có uẩn khúc, con chỉ là không muốn thay nàng suy nghĩ thôi!"

Lâm Tu Duệ xác thật không có cho Cố Hoài Du cơ hội nói chuyện, nha hoàn Triều Lộ cùng Triều Tịch bên người Lâm Tương là người khéo léo, các nàng vừa nói, Lâm Tu Duệ liền tin. Đột nhiên xuất hiện rắn, Lâm Tu Duệ không phải không dấy lên nghi ngờ, nhưng thấy sắc mặt tái nhợt của Lâm Tương, đáng thương cực độ mà nhìn hắn, lý trí sớm đã bị vứt trên chín tầng mây rồi.

"Tổ mẫu, người đừng bị bộ dáng kia của nàng ta lừa!" Hắn giật mình, vẫn mạnh miệng nói.

"Ai lừa lừa ai còn không biết!" Lão phu nhân thấy hắn bướng bỉnh hồ đồ, định nói ra sự tình liên quan đến thân thế Lâm Tương, nhưng lời nói tới miệng lại nuốt đi xuống, hai người Cố thị tính xấu như thế, không chừng Lâm Tương trời sinh cũng liền mang theo tính tình này.

Đang nói, bỗng nhiên gã sai vặt ở tiền viện chạy tới, thấy Lâm Tu Duệ quỳ trên mặt đất thì có chút ngẩn người.

"Có chuyện gì phải vội vội vàng vàng như vậy!"

Gã sai vặt đột nhiên hoàn hồn, trên mặt đột nhiên treo lên nụ cười hết sức khoa trương: "Nhị hoàng tử đến mừng thọ lão phu nhân!"

Lão phu nhân nén xuống hai phần khẩu khí, cảm thấy tâm tình bị mấy chuyện liên tiếp xảy ra xoay như chong chóng, sau khi bình ổn được một chút liền kêu Lâm Tu Duệ từ mặt đất đứng lên, rồi vội vàng tiến đến tiền viện.

Nhị hoàng tử có thể tới, chính là cho Lâm Tu Duệ thể diện cực lớn, đủ để thấy hắn coi trọng Lâm Tu Duệ cỡ nào.

Đợi hai người đi rồi, Lâm Tương ở phía sau ảnh bích mới phẫn hận mà ra lệnh Triều Tịch đem nàng đẩy tới tiền viện. Lúc nàng tới vừa vặn nghe được lão phu nhân cùng Lâm Tu Duệ nói chuyện, chỉ cần nhìn qua dáng vẻ lão phu nhân là đủ biết bà đang tính toán giúp đỡ Cố Hoài Du!

Chuyện này đối với bản thân chính là phi thường bất lợi! Nàng hảo hảo cân nhắc, nếu thật sự không được, chỉ có thể ra tay tàn nhẫn......

Bên này, bởi vì Xảo Nhi vẫn luôn bận rộn tại tiền viện nên cũng chưa biết chuyện tốt Trương Nghi Lâm làm ra, thời khắc nhìn thấy Trương Dịch Thành, trên mặt nàng ta có chút cổ quái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!