Chương 130: Đại kết cục 5

Nhưng mà, chiêu số của Hoắc thái phi còn chưa dừng lại.

Chẳng bao lâu sau, lại có người dâng tấu chương, thỉnh tân đế mở đại tuyển, phong phú hậu cung. Đồng thời, Hoắc thái phi cũng triệu kiến Hoắc gia tứ tiểu thư, dụng ý ra sao, tự nhiên không cần nói cũng biết. Chúng cung nhân âm thầm bàn tán sôi nổi, đều đoán rằng vị Hoắc gia tứ tiểu thư kia hơn phân nửa sẽ được sách phong làm phi, dẫu sao thân phận nàng cũng không thể xem thường.

Cùng lúc ấy, Hoắc thái phi còn thỉnh tân đế đến nói chuyện.

Trưởng Tôn Hi nghe ngoài cung xôn xao hỗn loạn, trong lòng nghĩ đến áp lực mà Ân Thiếu Hạo đang đối mặt từ dưỡng mẫu, tuy rằng giữa hắn và Hoắc thái phi có mối thù gi. ết mẹ, nhưng trên danh nghĩa vẫn là mẫu tử, thật sự có thể cự tuyệt dứt khoát sao? Trước đó hắn đã cự tuyệt đưa thị thiếp phủ Sở vương tiến cung, nay nếu lại ngăn cản Hoắc gia tiểu thư, chỉ e Hoắc thái phi sẽ càng thêm làm khó dễ.

Không, đây có lẽ chính là bẫy rập của Hoắc thái phi.

Nàng cố tình để người Hoắc gia dâng sổ con, yêu cầu thị thiếp phủ Sở vương nhập cung, sau đó Ân Thiếu Hạo cự tuyệt. Trong mắt người ngoài, chuyện này tự nhiên là vì chính mình – vị Hoàng hậu này – mê hoặc lòng quân, nên đế vương mới làm vậy. Mà hiện giờ, nếu đến một Hoắc gia tiểu thư cũng không dung nạp nổi, chẳng những bị xem là ghen tuông không hiền huệ, lại còn mang tiếng nhằm vào Hoắc gia và bà bà Hoắc thái phi.

Đến lúc đó, tấu chương buộc tội mình sẽ ùn ùn kéo tới.

Người Hoắc gia đương nhiên không mong nữ nhân khác tiến cung, nhưng lại lấy lui làm tiến, cố ý khiến mình mang tiếng "không hiền huệ, hay ghen", sau đó mới danh chính ngôn thuận đưa Hoắc gia tiểu thư nhập cung.

— Thì ra là vậy.

Nếu người Hoắc gia đã chuẩn bị từ sớm, tất sẽ có trăm phương ngàn kế không để Ân Thiếu Hạo cự tuyệt, thậm chí có thể dùng danh dự của mình để gây áp lực, buộc hắn phải đồng ý cho tiểu thư Hoắc gia tiến cung.

Quả nhiên, khi Ân Thiếu Hạo đến Phượng Nghi cung, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Trưởng Tôn Hi vội bước ra đón, lo lắng hỏi: "Thái phi có phải đã răn dạy chàng? Có khiến chàng chịu ủy khuất gì không?"

"Không có gì," Ân Thiếu Hạo thu lại sắc mặt, nhưng chân mày vẫn nhíu lại, "Chỉ là bên Hoắc gia không dễ từ chối." Vừa nói, vừa đưa nàng một bản sổ con, "Trẫm nghĩ rồi, Hoắc gia tiểu thư muốn vào cung thì cứ vào đi. Vào cung thì thế nào, chẳng lẽ Thái phi còn có thể ép trẫm phải lâm hạnh nàng? Bất quá cũng chỉ là uổng công nuôi dưỡng thêm một người mà thôi."

Trưởng Tôn Hi tuy đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi mở sổ con ra, thấy nội dung Hoắc gia viết sẵn, định buộc tội nàng ghen tuông không hiền huệ, vẫn không khỏi giật mình, trong lòng chấn động.

"Bọn họ quả nhiên đã sớm có mưu đồ, giăng sẵn bẫy, chỉ chờ Hoàng thượng và thần thiếp sa chân vào."

"Hừ!" Ân Thiếu Hạo giận dữ nắm lấy sổ con, ném mạnh xuống đất, "Hiện tại đã bắt đầu uy hiếp trẫm rồi!"

Trưởng Tôn Hi rót cho hắn một ly trà, dịu giọng: "Xin Hoàng thượng bớt giận."

Ân Thiếu Hạo híp mắt lại, lạnh lùng nói: "Trẫm sẽ bảo Khâm Thiên Giám cẩn thận chọn một ngày lành, cố gắng kéo ngày Hoắc gia tứ tiểu thư tiến cung chậm lại mấy tháng, tốt nhất là để đến mùa thu hãy tiến cung. Còn cách bây giờ nửa năm thời gian." Hắn đưa tay ôm nàng, "Nửa năm này để nàng thanh tĩnh một chút, sau đó cũng nên…" Tay hắn đặt lên bụng nàng, "Tranh thủ hoài thai hài tử sớm một chút."

Trưởng Tôn Hi hiểu rõ, nếu bản thân có thể sớm sinh hạ nhi tử một chút, thì đó sẽ là trưởng hoàng tử danh chính ngôn thuận của trung cung, địa vị không giống bình thường. Hắn vì nàng dụng tâm đến thế, lòng nàng không khỏi xúc động, tiến lên ôm chặt lấy hắn, nhẹ giọng nói: "Được, thần thiếp đều nghe Hoàng thượng."

"Đừng khách khí như vậy." Ân Thiếu Hạo hơi mỉm cười, "Không có người ngoài, gọi tên ta đi."

"Thiếu Hạo."

"Vậy mới đúng." Nét mặt Ân Thiếu Hạo lộ ra ý cười, nhìn nàng nói: "Được rồi, đừng buồn phiền, mọi việc đến đâu hay đến đó, nước lên thì đắp nền, có gì đáng sợ." Hắn nhéo nhéo gương mặt mềm mại của nàng, "Vui vẻ một chút, như vậy mới dễ sinh con."

Trưởng Tôn Hi bị hắn trêu chọc đến đỏ mặt, dỗi: "Chàng lại không đứng đắn."

"Thế nào mà không đứng đắn? Đây chính là chuyện đại sự hàng đầu." Ân Thiếu Hạo ngồi, nàng đứng, hắn cúi đầu chôn vào ngực nàng ngửi ngửi, sau đó bỗng một phen bế ngang nàng lên: "Đi, chúng ta sinh nhi tử thôi."

"Đừng nói bậy."

"Được, không nói… Chúng ta chỉ làm…"

Một đêm triền miên, nam hoan nữ ái, khó lòng diễn tả hết.

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Mọi việc cũng không thuận lợi như tưởng tượng.

Tuy Ân Thiếu Hạo đã hạ ý chỉ, bảo Khâm Thiên Giám chọn ngày tốt, nói rằng mùa thu thích hợp nạp phi, đến lúc đó sẽ chọn nữ tử nhập cung để phụng dưỡng thánh giá. Thế nhưng, hắn có Trương Lương kế, Hoắc thái phi lại từng có tường thang. Nàng cư nhiên cho Hoắc tứ tiểu thư tiến cung nói chuyện, lại còn nói bên mình vắng vẻ buồn tẻ, bảo chất nữ tạm ở lại mấy ngày, để làm bạn giải sầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!