"Hai người đều có nốt đỏ trên cánh tay?" Hoàng đế nhíu mày, lập tức phân phó: "Mau truyền Thái y! Lại đưa Giang Lăng Vương tới đây."
Sắc mặt Trưởng Tôn Hi thoáng ngưng đọng, nhưng không lên tiếng.
Ân Thiếu Hạo nhẹ giọng trấn an nàng: "Không có việc gì, đừng sợ." Tuy nói vậy, nhưng tay hắn lại bất chợt ôm lấy nàng, dường như chỉ cần như thế là có thể truyền cho nàng một phần sức mạnh nào đó, hoặc giả, như vậy sẽ không khiến nàng rời khỏi bên cạnh hắn.
Trong lòng Trưởng Tôn Hi ngổn ngang trăm mối, áy náy vô cùng. Nhưng vừa ngước mắt nhìn thoáng qua hoàng đế, bắt gặp ánh mắt sắc bén như điện kia, nàng lại nghĩ đến con đường băng mỏng phía trước mình, nhất thời nghẹn lời, chẳng thể thốt ra nổi điều gì.
Thái y rất nhanh đã đến, trước tiên bắt mạch cho nàng, rồi nói: "Không có dấu hiệu trúng độc."
"Không có?" Ân Thiếu Hạo nhíu mày, vẫn không yên lòng: "Đổi người khác xem lại một lần nữa. Có khi không phải loại độc chí mạng, nhưng cũng có thể là vật gì không sạch sẽ."
Hai vị Thái y khác lần lượt tiến lên, thay nhau bắt mạch, đều lắc đầu: "Điện hạ, vương phi không hề trúng độc."
Ân Thiếu Hạo thoáng ngây người.
"Phụ hoàng, người cho gọi nhi thần có việc gì?" Giang Lăng Vương vừa bước vào vừa hỏi, nhìn thấy phu thê Sở vương cũng có mặt thì hơi sững sờ, "Sao các ngươi cũng ở đây?" Đang lúc nghi hoặc, một vị Thái y đã tiến lên muốn bắt mạch cho hắn.
Hắn chỉ nghĩ là vì chuyện té ngã ngày hôm qua, bèn tỏ vẻ không kiên nhẫn: "Ta đâu phải hài tử ba tuổi, chỉ là ngã một chút thôi, đâu cần nghiêm trọng vậy?"
Hoàng đế lạnh giọng nói: "Con ngoan ngoãn để Thái y bắt mạch."
Giang Lăng Vương không dám cãi lời, đành ngồi xuống.
Ba vị Thái y thay nhau bắt mạch, rồi cũng đồng loạt lắc đầu: "Không có dấu hiệu trúng độc."
"Trúng độc?" Giang Lăng Vương cau mày khó hiểu.
Ân Thiếu Hạo gắt gỏng: "Ngươi im miệng! Trước đừng nói chen vào." Hắn quay đầu nhìn sang Thái y, nghiêm giọng: "Các ngươi nhìn kỹ nốt đỏ trên cánh tay cửu đệ, vương phi cũng có một chỗ giống vậy, không biết là loại cổ quái gì."
Giang Lăng Vương nghe vậy, ánh mắt liền nhìn sang Trưởng Tôn Hi, lo lắng hỏi: "Ngươi cũng có? Là cũng bị muỗi đốt sao?"
Trưởng Tôn Hi "ừm" một tiếng, gật đầu xác nhận.
Các Thái y tỉ mỉ kiểm tra cánh tay của Giang Lăng Vương, sau đó châu đầu ghé tai bàn bạc một hồi mới lên tiếng: "Không giống dấu muỗi đốt, vì không có sưng đỏ, cũng chẳng thấy vết thương nhỏ."
"Vậy là cái gì?!" Ân Thiếu Hạo truy hỏi.
"Không rõ ràng lắm."
"Không rõ ràng lắm?" Ân Thiếu Hạo giận dữ nói: "Các ngươi đều là thái y lợi hại nhất trong Thái Y Viện, vậy mà ba người bị hỏi lại đều không biết, nuôi các ngươi là để ăn không ngồi rồi hả?" Nếu chỉ có một mình Trưởng Tôn Hi hoặc một mình Giang Lăng Vương xuất hiện nốt đỏ ấy thì cũng không có gì lạ, nhưng hiện tại cả hai đều có, nhất định là có điểm khả nghi.
Các thái y bị mắng đến sắc mặt xấu hổ, đưa mắt nhìn nhau.
Một người trong đó do dự chốc lát, tiến lên nói: "Nếu Giang Lăng Vương điện hạ cùng vương phi đều có, mà lại không phải trúng độc, vậy thì còn có một khả năng." Y ấp a ấp úng, "Chỉ là, hạ quan cũng chỉ suy đoán mà thôi."
"Mau nói!" Ân Thiếu Hạo thúc giục.
Thái y kia nuốt nước bọt, rồi mới mở miệng: "Có khả năng... là bị người hạ cổ."
"Cổ?!" Ân Thiếu Hạo kinh hãi thất sắc.
Sắc mặt Giang Lăng Vương cũng đại biến, "Có người muốn hại ta cùng... cùng Sở vương phi." Ba chữ "thất hoàng tẩu" dù thế nào hắn cũng không nói ra được, còn "tỷ tỷ" lại càng không thể, đành phải dùng thân phận để gọi.
Trưởng Tôn Hi vào thời điểm này nên làm ra vẻ mặt kinh hoảng, nhưng nàng lại không đành lòng tiếp tục cùng Ân Thiếu Hạo diễn kịch. Ánh mắt nàng mang theo vài phần rối rắm khó xử, cùng áy náy khi nói dối trượng phu.
Ân Thiếu Hạo nhìn vào trong mắt, chỉ cho là nàng bị dọa sợ, vội vàng an ủi: "Không sao, không sao. Mặc kệ là chuyện gì, ta đều sẽ tra rõ chân tướng, tìm người chữa khỏi cho nàng."
Vị thái y vừa rồi lại tiếp: "Loại bàng môn tà đạo này không thể dùng y thuật giải thích." Nói rồi ngẩng đầu nhìn về phía hoàng đế, "Hoàng thượng, vẫn nên cho người đến Miêu Cương, thỉnh một vị tinh thông cổ thuật đến xem cho Giang Lăng Vương điện hạ cùng Sở vương phi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!