Thái Tử Phi thở dài, "Lúc ấy chân ta thật sự rất đau, đi đường không được, khẳng định sẽ làm hỏng nghi thức. Cho nên mấy ngày trước xuất các, mãi cho đến bái đường thành thân." Nhìn nhìn biểu muội, "Đều là muội."
Trưởng Tôn Hi không khỏi kinh ngạc.
Sắc mặt Chiêu Hoài Thái Tử càng có chút quái dị, nhìn nàng một cái, tâm tình hơi khác thường.
Thái Tử Phi nói tiếp: "Mãi cho đến vào động phòng ngồi ổn rồi, Thái Tử điện hạ đi ra ngoài kính rượu. Ta mới mặc y phục nha hoàn, được mẫu thân mang vào động phòng, sau đó lặng lẽ cùng Linh Tê thay đổi. Linh Tê thay y phục nha hoàn, được mẫu thân mang đi, chuyện sau thì không còn gì để nói nữa."
Trưởng Tôn Hi gật đầu nói: "Thì ra là thế." Trong lòng xem như hoàn toàn hiểu rõ.
Thái Tử Phi lại có chút nôn nóng, hỏi: "Muội nói trước xuất các một ngày, muội bị người đưa đi, lại bị đưa đến trên giường Sở vương là chuyện như thế nào? Hắn, hắn……" Lo lắng nhìn biểu muội, "Có làm gì muội không?"
"Ta không nhớ rõ." Trưởng Tôn Hi lắc đầu, tận lực nói đơn giản, "Sở vương nói, lúc ấy hắn phát hiện ta bị người hạ dược, lo lắng người khác hại hắn, cho nên lập tức đi ngay." Lại cười cười, "Biểu tỷ đừng lo lắng, ta đang làm nữ quan trong cung, khi tiến cung đã được kiểm tra, vẫn là trong sạch."
"Vậy là tốt rồi." Thái Tử Phi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Chiêu Hoài Thái Tử lại nghi hoặc, "Sở vương vì sao muốn nói mấy thứ này với ngươi?"
Trưởng Tôn Hi có chút nghẹn lời, "Cái này……" Không có khả năng nói Sở vương cho rằng mình là muội muội hắn, như vậy sẽ khiến hoàng đế và Hứa thị cũng liên lụy vào, lại là một chuyện vô cùng đen tối. Cho nên tâm tư xoay chuyển, "Ta cũng không hiểu lắm. Khả năng hắn muốn mượn chuyện này làm ta cảm kích hắn, sinh hảo cảm với hắn."
Thái Tử Phi gật gật đầu, "Đúng rồi, Sở vương vẫn luôn dây dưa Linh Tê."
Chiêu Hoài Thái Tử không tin tưởng lắm. Rốt cuộc trước đó Sở vương hận Trưởng Tôn Hi hận đến muốn chết, hận đến muốn giết nàng, sao vừa chuyển mặt lại yêu nàng? Nhưng mà, lại tìm không ra lý do nào khác để giải thích.
Thái Tử Phi thở dài: "Ta có chút mệt, Linh Tê, muội cùng ta trở về nghỉ ngơi một chút. Vừa rồi nói để muội hồi cung ăn tết, chỉ là dỗ……, dỗ vị kia mà thôi." Hai chữ muội muội, thật sự có chút không muốn nói. Ngược lại thật lo lắng biểu muội không chịu đi, "Muội yên tâm, lần này mặc kệ ăn món nào, ta đều ăn trước, tuyệt không để người khác hại muội."
Trưởng Tôn Hi vội nói: "Nào có đạo lý như vậy?"
"Được rồi." Chiêu Hoài Thái Tử xua tay nói: "Các ngươi đều đừng tranh nữa, để thái giám ăn thử nghiệm qua là được."
Cuối cùng, Trưởng Tôn Hi ở lại Đông Cung ăn cơm tất niên.
Hôm nay là đêm 30, Chiêu Hoài Thái Tử khẳng định sẽ cùng Thái Tử Phi đón giao thừa. Trưởng Tôn Hi cùng xem bắn pháo hoa một hồi, sau đó được an bài tại thiên điện, mùng một lại ở thêm một ngày, cùng Thái Tử Phi nói chuyện. Mùng hai, Thái Tử Phi phải về nhà mẹ đẻ, Trưởng Tôn Hi tự nhiên sẽ không theo đi cùng, vì thế liền hồi cung.
Cũng may trong cung có nhiều người không thể về nhà ăn tết người, thành ra cũng không quá tịch mịch.
Phó Trinh thấy nàng trở về, thoáng có vài phần ngoài ý muốn, bất quá nàng vẫn luôn không phải người nói nhiều, cũng không hỏi nhiều.
Trưởng Tôn Hi trở về phòng mình, thể xác và tinh thần đều thả lỏng.
Aiz……, vẫn là cái lồng son hoàng đế an bài cho mình mới an toàn, làm người yên tâm nha. Lúc ở Đông Cung, tuy rằng mặt ngoài nói nói cười cười với Thái Tử Phi, kỳ thật vẫn luôn lo lắng đề phòng. Bằng không……, khụ khụ, theo hoàng đế đã nói, mình nguyện ý làm hậu phi không? Ôm chặt chân hoàng đế có vẻ cũng không tồi? Nhưng hình như hơi muộn rồi.
Hơn nữa, loại chuyện này chỉ có hoàng đế chủ động, mình nào có thể mặt dày nói ra? Bất quá chọc hoàng đế chê cười thôi.
Nhưng ngoại trừ hoàng đế, cũng nghĩ không ra biện pháp khác thoát khỏi dây dưa của Sở vương, sát khí của Phần Quốc trưởng công chúa, cùng với các âm mưu quỷ kế khác, thật là thế khó xử mà.
Bất quá lại nói tiếp, gần đây Sở vương không khỏi quá điềm tĩnh đi, chẳng lẽ thật sự muốn làm ca ca của mình?
Với hắn mà nói, lúc ban đầu nguyên chủ vốn chính là một nữ nhân vô sỉ dâm loàng, hại thanh danh hắn, kéo hắn vào trong âm mưu, cho nên vừa thấy mặt liền muốn giết mình! Hiện tại không nói hắn là đang nói dối, cho dù hắn thật cho rằng mình là muội muội cùng mẹ khác cha, chẳng lẽ hắn có thể tháo gỡ được khúc mắc, tiếp thu mình làm muội muội? Nghĩ như thế nào, đều cảm thấy không thể tin tuyệt đối.
Trong lòng người đang chấp nhận làm "ca ca" như Ân Thiếu Hạo, kỳ thật rất khó chịu.
Hắn kêu mình đừng đi tiếp cận Trưởng Tôn Hi, xem nàng là muội muội, nhưng mà lý trí cùng tình cảm chung quy là hai việc khác nhau. Đặc biệt là, mỗi khi nghĩ đến dây dưa nhau ở trên giường, còn có lần đó môi lưỡi triền miên, trong lòng càng cảm thấy dày vò, chịu lương tâm tra tấn, cho nên chất chứa nóng nảy đầy bụng.
Toàn bộ Sở vương phủ gần đây không khí đều rất lạnh, thường xuyên có nô tài bị đánh, cho nên bọn hạ nhân đều run sợ trong lòng.
"Khởi bẩm điện hạ." Trưởng sử vương phủ thần sắc ngưng trọng đi vào thư phòng, đuổi bọn thái giám, sau đó đóng cửa lại, cùng Ân Thiếu Hạo đi vào buồng trong, mới thấp giọng nói: "Tra được."
"À." Mắt phượng hẹp dài của Ân Thiếu Hạo hơi hơi nheo lại, "Nói nghe một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!