Bốn vòng bài đánh xong, ta thua đến mức không nỡ mở mắt nhìn.
Mẫu thân ngáp một cái, bảo giờ cũng không còn sớm, nên tính sổ đi là vừa.
Dứt lời, ba người họ đồng loạt quay sang nhìn ta, đồng thời chìa tay ra.
Đưa tay thì có ích gì?
Ở phủ Hiền Vương ta đến của hồi môn còn không giữ được, bị Giang Chẩn cứu ra thì chẳng còn gì ngoài bộ quần áo trên người — mà cái áo đó cũng là hắn cho.
Nhị tỷ ta cười gian nhìn ta, giọng điệu chẳng chút tử tế:
"Tiểu nha đầu, đừng có giở trò miệng lưỡi! Đường đường một quý phi nương nương, mấy đồng bạc lẻ mà cũng trả không nổi? Bớt nói nhảm đi, thanh toán lẹ lẹ!"
"Nhị tỷ, tỷ ngốc rồi à? Quý phi nương nương gì chứ? Cô cô còn chẳng còn nữa kìa."
Lời vừa dứt, ba mẹ con họ đồng loạt trợn tròn mắt như mấy viên bánh trôi, mẫu thân nhìn đại tỷ, đại tỷ nhìn nhị tỷ, rồi cuối cùng nhị tỷ ta thở dài một hơi, vẻ bất lực như thể chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:
"Văn Thanh Giản, con người ta ấy mà, tốt nhất là nên tỉnh ngủ hẳn rồi hãy xuống giường. Muội đây mặc chỉnh tề, đi lại nửa ngày trời rồi, mà không phát hiện ra… y phục trên người, đồ cài trên đầu, tất cả đều là phẩm phục chỉ dành cho quý phi trong cung sao?"
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Hả?
Ta mới vừa vào cung đã được ngồi ngay vị trí mà cô cô ta phải dùng cả đời mới trèo lên được?
Giang Chẩn hào phóng dữ thần vậy sao?
Ta hơi mơ hồ, liền hỏi nhị tỷ:
"Có khi nào là do Giang Chẩn không có đồ phù hợp, nên tiện tay đưa đại cái bộ này không?"
Mẫu thân nghe xong câu ấy, vô thức bĩu môi chậc lưỡi, như không tin nổi bà lại sinh ra được một đứa con ngốc đến thế.
"Bày đặt đoán cái gì? Gọi người vào hỏi là biết thôi."
Nói xong, bà gọi một đại cung nữ bước vào, chỉ vào ta hỏi:
"Ngươi thấy vị này, phải hành lễ thế nào?"
Đại cung nữ lập tức cúi người hành lễ, cất giọng rõ ràng:
"Thỉnh an Quý phi nương nương."
Hóa ra là thật.
Thật sự là Quý phi.
24.
Làm quý phi thì đã sao chứ?
Ta đây là quý phi nương nương mà túi trống rỗng không một xu!
Mẫu thân và hai tỷ nghe xong liền đồng loạt lườm ta một cái, không nói nhiều, bảo người mang bút mực giấy tờ tới, viết luôn một tờ giấy nợ, bắt ta ký tên điểm chỉ.
Ba người đàn bà này thật là tàn nhẫn!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!