Dần An
Dĩ Phong đến chỗ hẹn Hàn Trạc Thần mới hiểu rõ câu nói của đại ca: "Mày vẫn
chưa hiểu nguyên tắc của trò chơi này!"
Tầng ba của tửu lầu chật kín người, trên bàn ăn không có món nào, chỉ bày đầy vũ
khí. Để Trác Cửu không nghĩ hắn đến đây liều chết nên Hàn Trạc Thần chỉ chọn
mười mấy người cùng hắn đi vào trong, ra lệnh cho những người còn lại tạm lánh
đi, không được lộ diện, ngay cả An Dĩ Phong.
Hàn Trạc Thần còn đặc biệt căn dặn: "Nếu An Dĩ Phong dám xông tới thì chặt một
chân nó."
Đã trải qua bao cảnh chém giết, thực sự hắn ngộ ra một chân lý: Những trận
quyết chiến trong xã hội đen không phải có nhiều người mới thắng, đem theo bao
nhiêu người cũng vô ích, cuối cùng cũng chỉ đâm đầu vào chỗ chết. Vào trong mà
hành động thì chỉ có chém lung tung, dao nào chém trúng người mình cũng không
biết... ít người cũng có cái hay của ít người. Trước nguy cơ sống hoặc chết thì
khát vọng sinh tồn khiến tính chiến đấu được tăng thêm bội phần, đặc biệt là
lúc họ hy vọng người ứng cứu bên ngoài sẽ tới kịp.
Ngoài ra, hắn còn làm một việc, gọi tới đồn cảnh sát... Đó là cách duy nhất có
thể tránh thương vong, mất mát.
Hắn ngồi đối diện với Trác Cửu. Nhìn mái tóc hoa râm, cơ thể tiều tụy và ánh
mắt mệt mỏi của lão ta, Hàn Trạc Thần không muốn nói lời nào.
Mọi người thường nói nỗi đau khổ của một đứa trẻ mất mẹ cũng giống một người
già sắp gần đất xa trời mất đi người con duy nhất... Hắn không có con trai
nhưng hắn hiểu cảm giác vô vọng khi mất đi người thân là như thế nào. Cảm giác
đó giống như cuộc đời bỗng không còn ý nghĩa gì nữa, mất đi giá trị để ta vật
lộn giữa ranh giới của sự sống và cái chết.
Nhưng hắn muốn quay đầu cũng không kịp nữa rồi!
"Cửu Thúc, xin đừng quá đau buồn!"
Nước mắt Trác Cửu bỗng dâng trào. Giây phút ấy, trông lão ta không giống một
ông trùm đã bôn ba trong giới giang hồ suốt bốn mươi năm trời mà chỉ là một
người cha già, cũng giống như hắn, thấy mất đi ý nghĩa của cuộc sống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!