Chương 31: (Vô Đề)

Trong

màn đêm tĩnh mịch, bất kỳ một tiếng động nào cũng làm tôi tỉnh giấc, dù chỉ là

tiếng điện thoại rung. Tôi mở mắt, trời còn mờ sáng, cả căn phòng nhuốm màu xám

tro.

Vào giờ này, ai còn có thể gọi điện cho Lucia chứ?

Cô ấy cố nói nhỏ nhưng tôi vốn rất nhạy cảm với âm thanh, vẫn mang máng nghe

thấy những lời đối thoại.

"Ngủ rồi à..."

"..."

"Không nhận ra có gì khác thường..."

"..."

"... nói là... muốn tôi mời luật sư cho cô ấy, muốn tư vấn..."

"..."

"Tôi hiểu rồi."

"..."

"Chân... hình như bị trẹo, tôi thấy cô ấy xoa hồi lâu..."

"..."

"Vâng, tôi sẽ làm..."

Tôi khẽ than thở, đêm tối lạnh lẽo đến vậy, ở nơi nào đó trong con tim yếu đuối

đã bị kiểu lặng lẽ, âm thầm quan tâm, thăm hỏi của Mạnh Huân cảm hóa.

Mấy tháng nay, tôi có thể nhìn thấy những thứ nhỏ nhặt nhất mà anh ta làm vì

tôi nhưng tôi luôn cảm thấy sự theo đuổi đó quá giả tạo.

Đúng vào buổi ban mai tĩnh mịch, mấy lời thăm hỏi nhẹ nhàng mới khiến tôi cảm

nhận được sự quan tâm mãnh liệt và chân thành đến nhường nào.

Mạnh Huân... Người như anh ta quả thật chẳng có điểm gì để chê trách, ông trời

thật tốt với anh ta, mọi ưu điểm đều ban tặng cho anh ta. Tại sao tôi không yêu

anh ta?

Tôi nằm trên giường nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân tôi không

yêu anh ta....... Bởi vì anh ta không phải là Hàn Trạc Thần.

Buổi sáng, khi mới tỉnh ngủ, Lucia nói với tôi rằng cô ấy đã giúp tôi hẹn luật

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!