Nghe
thấy câu nói đó, nhớ lại cảnh tượng tôi vội vàng không thể nhẫn nại thì mồ hôi
rịn trên trán, lạnh toát.
Tôi chỉ muốn đâm đầu vào tường, bàn tay hắn vẫn để trên eo tôi không chịu buông
tha, cái ấy của hắn nằm dọc giữa hai chân tôi, giữ chặt lấy phần mềm yếu của cơ
thể tôi.
Tôi quả thực không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đang hào hứng tột độ của hắn, vội
túm lấy chiếc chăn che mặt.
Hắn ôm eo tôi ngồi dậy, kéo chăn che mặt của tôi ra, sờ lên trán tôi, giúp tôi
lau những giọt mồ hôi, nhẹ nhàng hỏi: "Cảm thấy thế nào?"
Tôi hít vào một hơi thật sâu, ngọn lửa cháy trong cơ thể đã biến thành mồ hôi
thoát khỏi lỗ chân lông, không bị giày vò như ban nãy. Đặc biệt là cảm giác
trống trải được lấp đầy, vô cùng dễ chịu.
"Đỡ hơn nhiều, không đau nữa!"
Hắn mỉm cười véo má tôi: "Anh hỏi em là cảm giác lên đỉnh thế nào?"
"Hả?"
Vấn đề này...
Nhìn thấy hắn nháy mắt, chờ đợi câu trả lời của tôi, lại nghĩ đến cảm giác khát
khao không thể kiềm chế ban nãy, thậm chí đến mức chìm đắm trong dục vọng, tôi
cúi đầu nói nhỏ: "Chẳng thế nào!"
"Hả?" Hắn thừa dịp ép lên người tôi. "Vậy anh sẽ để em thử lần nữa..."
Lòng bàn tay hắn đặt bên sườn tôi, vật cứng từ từ rút ra khiến tôi cảm thấy
trống trải, rồi hắn lại chầm chậm tiến sâu vào, lấp đầy khoảng trống.
Nỗi đau vẫn còn đó nhưng đỡ hơn ban nãy nhiều.
Đêm mưa gió bão bùng, chúng tôi cũng dập dềnh theo mưa gió.
Dưới ánh đèn màu cam nhạt, hắn nhìn vào mắt tôi, bàn tay phải để bên sườn, tay
trái nhẹ nhàng vuốt ve má tôi, luồn vào tóc tôi, chầm chậm mân mê.
Nơi nhỏ bé, sâu thẳm trống trải rồi lại được lấp đầy, cái mất đi không phải chỉ
có sự thuần khiết mà còn có cả sự oán hận, ngay cả sự thù hận chôn sâu tận đáy
lòng cũng bị những khoái cảm vùi dập.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!