Tôi
định nói: "Cảm ơn! Không cần đâu!" thì ngẩng lên, nhìn thấy Hàn Trạc Thần đang
cười, nhìn tôi âu yếm. Sắc mặt hắn xanh xao hơn, trong mắt hằn lên mấy sợi tơ
máu, chắc chắn tối qua hắn không ngủ được!
"Sao con lại khóc?" Hắn vội cúi người nâng tôi dậy, trên cơ thể hắn phảng phất
mùi thuốc lá và mùi rượu.
Tôi lắc đầu.
Hắn dùng tay áo lau nước mắt cho tôi, vì đau buồn mà cặp lông mày chau lại.
"Công chúa và hoàng tử đã được hạnh phúc bên nhau, đó chẳng phải là kết cục rất
đẹp hay sao?"
"Nhưng... ác quỷ chết rồi!"
Tôi nhìn hắn đứng gần tôi trong gang tấc, mới xa nhau có một đêm thôi nhưng cứ
như cả năm rồi tôi không gặp hắn. Tôi rất muốn ôm chầm lấy hắn, tự nhủ ôm một
lần, chỉ một lần thôi, để tôi cảm nhận được hơi ấm khi ở trong lòng hắn, để tôi
nhớ nhịp đập con tim hắn. Tôi không tham lam, chỉ một lần là đủ rồi! Nhưng phần
lý trí trong tôi lại lên tiếng: Ngươi không được ôm hắn! Dù chỉ một lần cũng
không được!
Tôi thở dài, lùi lại một bước, kìm nén sự nông nổi. Nhưng không ngờ hắn lại
dang tay ôm tôi vào lòng. Nhịp đập của trái tim hắn thật đều và êm ái. Nếu được
lựa chọn, tôi không hề muốn hắn chết, trong thế giới của tôi không thể thiếu
hắn nữa rồi!
"Thiên Thiên, con là cô gái lương thiện nhất trong số những người con gái ta
từng gặp", hắn than thở.
Lương thiện ư?! Hắn sai rồi, tôi là người con gái xấu xa nhất trên thế giới
này. Hắn đã nâng niu, bảo vệ tôi. Cho dù tôi có làm hắn đau lòng đến thế nào,
hắn cũng không quên dặn người nấu bữa sáng cho tôi, cho người bảo vệ tôi, che ô
cho tôi lúc trời mưa. Còn tôi đối với hắn chỉ có thù hận, lừa dối, thậm chí có
ngày tôi sẽ dùng dao đâm vào trái tim tràn đầy tình yêu thương ấy.
Hắn thấy tôi không nói gì liền vỗ vỗ lưng tôi, dỗ dành: "Đừng khóc nữa, ngày
mai ta sẽ mời người diễn lại vở kịch cho con xem, công chúa sẽ yêu ác quỷ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!