Chương 50: Trải Qua Cơn Sinh Tử

Mỗi giây mỗi phút trôi qua trên dọc đường đi đối với Phó Liên Ngạo là cực hình thống khổ tưởng chừng chỉ có ở địa ngục.

Những giọt máu của cô chảy xuống thấm ướt cả áo sơ mi trắng của anh.

Cơ thể của cô lạnh dần, lạnh dần.

Còn cả những vết phồng rộp do vết thương tiếp xúc với muối để lại.

Các bác sĩ của bệnh viện quốc tế Thiên Ái đã sớm nhận được cuộc gọi của Nam Cung Dụ.

Ngay khi chiếc xe dừng lại trước cổng bệnh viện, các y tá nhanh chóng chạy ra đưa cô vào phòng cấp cứu.

Nam Cung Dụ thực hiện các thao tác cần có trước khi vào phòng cấp cứu, anh ta mặc áo khử trùng bước vào trong.

Phó Liên Ngạo ngồi bất động trên hàng ghế ở hành lang, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đèn phòng cấp cứu.

Trái tim anh đang dần chết lặng đi.

Cả người anh đều là máu, dòng máu đỏ tươi chảy ra từ người con gái mà anh yêu.

Cơ thể anh tưởng chừng như bị hàng vạn hàng ngàn nhát dao đâm vào.

Mỗi một giọt máu của cô rơi xuống người anh như một móng vuốt xé toạc cõi lòng anh ra hàng trăm mảnh.

Anh nhìn cánh cửa phòng cấp cứu không di chuyển tầm mắt dù chỉ một giây.

Anh rất sợ, sợ chỉ cần bản thân lơ đãng một chút thì cô bé của anh sẽ hoàn toàn biến mất.

Bác sĩ và y tá ra vào phòng cấp cứu liên tục, không ai dám đến gần anh.

Mà anh cũng không hỏi họ tình hình bên trong.

Bởi vì anh sợ hãi, sợ rằng bọn họ sẽ thông báo cho anh tin tức mà anh không muốn nghe nhất.

Thượng Kỳ đứng bên cạnh anh, không biết nên an ủi boss của mình như thế nào.

Cuộc đời của cậu ta trải qua sinh tử bao năm cũng chưa bao giờ căng thẳng như hiện tại.

"Boss, bà chủ sẽ không sao đâu."

Phó Liên Ngạo không đáp lời cậu ta.

Và cậu ta cũng chẳng biết lời nói của mình có bao nhiêu phần đáng tin.

Một người đàn ông bị hành hạ như thế chưa chắc đã chịu đựng được.

Huống chi là một cô gái từ nhỏ chưa từng chịu khổ như bà chủ.

Tình hình lúc nãy dường như cô còn bị cho uống quá nhiều thuốc gây ảo giác.

Phòng cấp cứu vẫn đang sáng đèn, thời gian không ngừng trôi đi.

Đã hơn bảy tiếng đồng hồ rồi...

Bỗng nhiên, cửa phòng cấp cứu mở ra, một y tá trẻ tuổi chạy đến chỗ anh.

Cô ấy thở hổn hển, nói: "Cậu Phó, bác sĩ bảo anh mau đi khử trùng rồi vào phòng cấp cứu.

Tình trạng của thiếu phu nhân không ổn rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!