Chương 48: Phó Liên Ngạo Phát Bệnh Sẽ Có Người Đổ Máu

Phó Liên Ngạo vẫn đang làm việc ở văn phòng, trong lòng lại liên tục thấp thỏm không yên.

Anh đã gửi cho cô rất nhiều tin nhắn nhưng không hề có hồi âm.

Giám đốc kinh doanh đem bản báo cáo về tình hình tập đoàn gần đây đặt lên bàn làm việc của anh.

Anh vẫn không để tâm đến, mặt cắm vào chiếc điện thoại trên tay.

Hàng mày anh nhíu chặt, nhấn vào một số điện thoại.

Đầu bên kia bắt máy, lại không làm cho tâm trạng lo sợ, bồn chồn của anh giảm bớt: "Thím nói gì? Cô ấy không ở trong phòng?"

Nhưng rõ ràng lúc sáng cô không nói mình sẽ ra ngoài mà? Hơn nữa tại sao điện thoại lại không liên lạc được?

Tính cách của cô rất cẩn thận, không bao giờ có chuyện điện thoại hết pin.

Nếu có việc đột xuất, cô luôn báo trước với anh trước khi đi ra ngoài.

Phó Liên Ngạo đứng ngồi không yên, cuối cùng cũng không chịu được nữa, cầm áo khoác chạy ra ngoài.

Chiếc xe Cadillac chạy băng băng trên đường cao tốc với tốc độ như một cơn gió.

Anh đeo tai nghe bluetooth, kết nối với số điện thoại của Nhiếp Trầm.

Nhiếp Trầm đang xử lý đám đàn em của mình thì nhận được điện thoại của anh.

Anh ta nhanh chóng bắt máy: "Có chuyện gì sao?"

Nhịp thở của anh rất mạnh, rất nhanh, dường như chỉ trực trải tuôn ra cơn tức giận trong vài giây tới.

Phó Liên Ngạo một tay lái xe, một tay điều chỉnh âm lượng điện thoại: "Tôi nghĩ Dung Nghiên gặp chuyện rồi."

Bàn tay đang cầm súng chuẩn bị bóp cò của Nhiếp Trầm khựng lại.

Anh ta quăng súng cho một tên đàn em khác, hất cằm ý bảo hắn giảo quyết chuyện ở đây.

Nói xong anh ta liền xoay người đi vào một căn phòng bí mật của mình.

Bên trong là đủ loại máy móc điện tử, máy tính cao cấp.

Thao tác bàn phím của Nhiếp Trầm cực kỳ chuyên nghiệp, nhanh đến mức không nhìn thấy điểm dừng.

Anh ta hack vào hệ thống camera trên đoạn đường từ Cảnh Vân Viên ra phía đường lớn.

Kì lạ thay chính là không phát hiện ra chút dấu vết nào của Liễu Dung Nghiên.

Giọng anh ta bắt đầu trầm xuống, bắt đầu trở nên gấp gáp: "Ai là người cuối cùng tiếp xúc với em dâu?"

Phó Liên Ngạo trầm mặc một hồi, chợt nhớ tới gì đó.

Đại não của anh ong lên một tiếng, hít sâu một hơi dài: "Lạc Kỳ lẽ ra không nên đến nhà tôi."

Nhiếp Trầm gõ gõ bàn phím, con người sắc lạnh lộ ra sự ghét bỏ.

Anh ta nói: "Chắc chắn em dâu bị đưa đi bằng chiếc xe của cô ta."

Phó Liên Ngạo đập mạnh vào vô lăng, ngón tay không tự chủ siết chặt.

"Tôi muốn giết chết tất cả bọn chúng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!