Chương 58: (Vô Đề)

"Uống đi!"

"Cảm ơn anh, lão đại!"

Bạch Vũ tận tay rót cho Hắc Vũ một ly rượu, thấy Hắc Vũ khách sáo như vậy mới cười.

"Đừng có cái gì cũng nói cảm ơn, cậu khiến tôi cảm thấy chúng ta khá xa lạ đấy!"

"Không có.."

Hắc Vũ trầm giọng, nâng ly lên uống một hơi.

Nhìn ly rượu cạn đáy của Hắc Vũ, Bạch Vũ nhướng mày.

"Đúng thật là tâm trạng cậu hôm nay khá tệ rồi thì phải.

Sao? Rốt cuộc là tên nào làm cậu phiền lòng lo nghĩ?"

Nghe câu hỏi của Bạch Vũ, Hắc Vũ nhất thời giữ im lặng vài giây.

Sau đó hắn không hề nhìn sang, chỉ lo chăm chú vào chiếc ly rỗng tuếch trong tay.

Ngắn gọn đáp: "Là Mao Vũ."

"Mao Vũ!?"

Bạch Vũ có chút khó hiểu, giọng cũng cao lên tiếp tục hỏi.

"Cậu ta làm gì?"

Hỏi một câu, Bạch Vũ nhấp một ngụm rượu.

Ánh mắt hắn trông ra xa, nơi có những rừng thông trải dài cao vút.

Dường như từ sâu trong mắt hắn, cơ hồ đã nhận ra điều gì đó nhưng rồi lại vờ như không hiểu.

Hắc Vũ thấy nét mặt này của Bạch Vũ, trong lòng hơi do dự nhưng rồi cũng không giấu được.

"Anh biết cậu ta yêu Trịnh Lam Hạ chứ?"

"Ồ.."

Bạch Vũ ngắn gọn thốt lên, tuy là ngạc nhiên nhưng đáy mắt lại tràn ra ác ý.

Môi hắn vô thức cong lên, giọng nghe qua có vẻ hứng thú.

"Thiếu gia biết chuyện này chứ?"

"Có lẽ là không."

Hắc Vũ lắc đầu, tiếp tục uống cạn một hơi: "Nếu để ngài ấy biết, tôi e tên Mao Vũ sẽ khó sống."

"Vậy cậu nghĩ, để tôi biết thì Mao Vũ sẽ dễ sống hơn sao?"

Câu nói đầy ẩn ý khiến hai tay Hắc Vũ thoáng siết lại.

Hắn nhìn sang, Bạch Vũ lại đột nhiên vỗ vai hắn bật cười.

"Đùa với cậu một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!