Editor: Mia
Beta: Phương
Ban đêm tại biệt thự Dung gia.
Cửa một căn phòng trên tầng hai được mở ra, một cô gái lấp ló thò nửa đầu ra ngoài nhìn ngắm xung quanh.
Bên ngoài không có ai nên cô bước ra, đóng nhẹ cửa rồi đi xuống lầu. Cô bước nhanh và lặng lẽ, kéo tà váy lên, giống như một yêu tinh.
Chỉ cách cửa ra vào ba mét.
Hai mét.
Một mét.
"Tiểu thư, đã trễ thế này con còn đi đâu nữa?" Giọng một người phụ nữ trung niên vang lên từ phía sau.
Dung Hoan dừng lại, níu chặt váy, xoay người nhìn người vừa gọi cô, giải thích: "Dì Tĩnh, con đi… thư viện."
Dì Tĩnh là bảo mẫu của Dung gia, nhìn thấy Dung Hoan bước đi vội vàng hỏi: "Hay để dì bảo tài xế đưa con đi nhé?"
Cô vội vàng xua tay, "Không sao, con đi cùng với Thẩm Như. Nếu ông nội không hỏi, dì không cần nói cho ông biết, như vậy ông nội sẽ không lo lắng."
Ngay khi cô rời khỏi nhà, Thẩm Như, người đang ngồi ở phía sau xe, đã phấn khích vẫy tay chào cô.
Sau khi Dung Hoan lên xe, Thẩm Như nhanh chóng báo địa chỉ cho tài xế: "Hộp đêm DC."
Khi xe vừa lái ra, Thẩm Như đã ngửi thấy mùi nước hoa Gucci nồng nặc, cô nằm ngửa ra hàng ghế đầu nhìn người bên cạnh nhếch mép: "Xịt nước hoa lại còn ăn mặc sexy thế này. Cậu có phải hay không muốn trêu chọc em trai nào? "
Dung Hoan có đôi môi đỏ mọng, làn da trắng nõn, thân trên khoác chiếc áo sơ mi trắng bằng vải voan mỏng nhẹ, cảnh xuân bên trong lộ ra vẻ quyến rũ mơ hồ.
Dung Hoan nhìn cô: "Tớ chỉ cùng cậu đi chơi thôi. Hầu Tử nhà cậu đã tới hay chưa?"
Thẩm Như là hàng xóm của Dung Hoan, thi đại học xong. Dung Hoan mới trở lại Dung gia, kết bạn với Thẩm Như, cùng với trúc mã của cố ấy, là nam sinh có biệt danh " Hầu Tử", ba người chơi cùng với nhau.
"Đi thôi. Hôm nay làm sao cậu có thể xuất hiện được vậy, ông nội đồng ý sao?"
"Tớ gạt ông nội."
Quả nhiên là gạt, nếu không ông nội Dung như thế nào chịu. Thẩm Như cười cười, sờ sờ đầu cô: "Đợi chút đừng sợ, đến lúc đó đi theo tớ cùng Tất Hào là được, rất an toàn."
Dung Hoan không nói nên lời gật đầu.
Ngoài cửa sổ xe màn đêm tối đen như mực, ánh đèn nê ông màu xanh bạc thắp sáng cả màn đêm.
Sau khi đến nơi vừa bước xuống xe, trước mặt là một tòa nhà tối tăm, giống như một con dã thú đang ngủ yên trong bóng tối, sang trọng thấp hèn. DC là vua của các hộp đêm ở Lâm Thành, nơi tổ chức lễ hội của các chàng trai và cô gái.
Dung Hoan nhìn lên, đứng ngồi không yên. Thẩm Như mỉm cười, nắm lấy tay cô kéo về phía trước: " Cứ đi theo tớ là được."
Vừa bước được hai bước, điện thoại trong túi bắt đầu rung. Thẩm Như lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy là Hầu Tử, lập tức cầm lên, cười hỏi: "Ta cùng Hoan Han tới rồi, cậu còn đang ở đâu…"
Bên kia nói xong mấy câu, Thẩm Như đột nhiên cau mày, chửi rủa "Cút đi", sau đó hung hăng cúp điện thoại, "Con khỉ chết thật ra là chim bồ câu của chúng ta!"( mình hiểu là: "Con khỉ chết tiệt kia thật sự xem mình là sứ giả hòa bình sao?")
Hóa ra là anh ta phải làm việc gì đó, có người anh em đánh nhau phải vào đồn công an, nên anh ta phải đến đó một chuyến, để lại hai người phải tự đi chơi một mình.
Thẩm Như đảo mắt, cô nhìn đến cửa ra vào hộp đêm thì thấy một vài thanh niên lêu lổng mặc áo khoác da đen bước vào cổng hộp đêm, miệng ngậm điếu thuốc, thỉnh thoảng chửi thề vài câu, và huýt sáo với những cô gái đi ngang qua.
Thẩm Như lo lắng nuốt nước bọt, bỏ điện thoại vào túi, nhìn Dung Hoan đang khao khát tiến về phía trước, gọi cô ấy dừng lại: "Hoan Hoan, hay là chúng ta về nhà rồi hôm khác quay lại? Ôi, tớ chợt nhớ ra." Có một bộ phim truyền hình sắp bắt đầu…. "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!