Ngón tay nắm lấy vai cô đang run
lên nhè nhẹ.
Hơi thở anh hỗn loạn.
Tim cũng không ngừng run lên.
Bạch Nhược Hy nén không được
nước mắt của bản thân mà đành
mặc kệ để nước mặt tự rơi.
Dù sao
người đàn ông này cũng cảm thấy
nước mắt của cô rất rẻ tiên cho nên
sẽ không quan tâm đến nó.
Vậy thì cô còn để ý làm gì?
Bạch Nhược Hy lộ ra nụ cười khổ
hòa với nước mắt, lộ ra nỗi bi
thương: "Tôi không cân những thứ
phù phiếm đó của anh.
Tôi chỉ
muốn nhà, muốn những người yêu
thương tôi mà thôi.
Kiều Huyền Thạc giận bừng bừng.
Trên mặt mang theo nụ cười khẩy
mà châm chọc nói: "Cô càng sợ
mất đi người đàn ông cô yêu có
phải không?"
Bạch Nhược Hy không hiểu lời này
của anh có ý gì nên hơi chấn động
rồi im lặng.
Kiều Huyền Thạc ngẩng đầu nhìn
trân nhà.
Tim đau đến hít thở không
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!