Cô miễn cưỡng bị kéo đi, giọng điệu
làm nũng nỉ non: "Anh ba, ngày mai
đi đi."
Kiều Huyền Thạc quay đầu nhìn sắc
mặt trắng bệch của cô, nghiêm túc
nói: "Có tôi ở đây.
Cô sợ cái gì?"
Cô không sợ người mà là sợ ma.
Bạch Nhược Hy bu môi, không tình
nguyện đi bên cạnh anh.
Mà hai
người lại tự nhiên dắt tay nhau mà
đi.
Lúc xuyên qua vườn phía Bắc, bọn
họ phát hiện hầu như tất cả cửa sổ
ở biệt thự đều đã tắt đèn.
Chỉ có
duy nhất một phòng ở lầu hai là còn
mở.
Bạch Nhược Hy ngẩng đầu, lúc
đang tò mò ai giờ này còn chưa ngủ
thì giọng nói của Kiều Huyền Thạc
đã truyền tới: "Đi thôi.
Đừng có tò
mò nữa.
Tiếu Tiếu từ nhỏ đã mắc
chứng sợ bóng tối."
"Kiều Tiếu Tiếu mắc bệnh sợ bóng
tối
Bạch Nhược Hy hoàn toàn không
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!