Vừa dứt lời, Bạch Nhược Hy cảm
thấy khuỷu tay đau nhức, súng
trong tay đã bị cướp lấy mà cô
không hề phát hiện.
Anh áp tới
nhanh như chớp, siết tay cô đè
xuống gối.
Thân thể cứng rắn như sắt thép của
anh đè lên người cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Hy
kinh hãi đến thần người ra.
Không
biết như thế nào mới tốt, chỉ cảm
thấy tim đập ngày càng kịch liệt.
Tuy rằng sợ hãi, nhưng cô vẫn có
chút gì đó chờ đợi.
Giọng nói khàn khàn của anh rõ
ràng mang ý cảnh cáo: "Bạch
Nhược Hy, đừng có khích tôi.
Cút xa
bao nhiêu được thì cút. ˆ
"Anh ba, anh có quyền thế.
Chuyện
nhỏ thế này căn bản không làm khó
được anh.
Chỉ cần anh bằng lòng
cứu mẹ, anh có bất cứ yêu cầu gì
em đều đồng ý."
Kiều Huyền Thạc nheo đôi mắt nguy
hiểm lại, lạnh lùng hỏi: "Bao gồm cả
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!