"Chắc ở trong phòng làm việc." An
Hiểu nói.
Kiều Huyên Hạo đứng lên, Bạch
Nhược Hy mắt tinh nhanh nhẹn lập
tức đứng dậy chặn trước mặt anh:
"Anh hai, em giúp anh câm quà đi
qua đó."
Kiều Huyên Hạo chau mày nhìn
Bạch Nhược Hy.
Lửa nóng trong mắt Bạch Nhược Hy
vô cùng mạnh mẽ.
Trong mắt của
người khác, hành vi này của cô
hoàn toàn không có đạo lý.
Thế nhưng Kiều Huyền Hạo nhìn ra
được, cô chỉ là đang tìm lý do tiếp
cận Kiều Huyền Thạc.
Anh cười đùa nói: "Em không sợ tòa
núi băng đó đông chết em sao?"
Bạch Nhược Hy cười cười: "Sợ, cho
nên anh đưa quà cho em đi, em gửi
cho.
Em có chuyện muốn nói với
anh ba."
Kiều Huyền Hạo đưa quà cho cô.
An Hiểu đứng dậy, không vừa lòng
nói: "Nhược Hy, quà của anh hai con
làm gì có chuyện để con đưa dùm?"
Bạch Nhược Hy nhìn về phía An
Hiểu, lạnh nhạt nói một câu: "Chỉ là
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!