Đối với của Lương Tây Kinh, chuyện anh thích Thi Hảo chẳng có gì mà không thể thừa nhận được.
Anh vẫn luôn thẳng thắn, thành thật trên phương diện tình cảm của chính mình.
Ngược lại là Thi Hảo, cô là người mạnh miệng không thích biểu đạt ra ngoài.
Nhưng Lương Tây Kinh biết nguyên nhân cô mạnh miệng, cô tự ti về chính mình nên không dám để lộ ra.
Anh biết rõ điều đó nên anh sẽ không khiến cô phải khó xử ở mấy chuyện như này.
Nhắc đến chuyện này, Lương Tây Kinh nhìn cô: "Em để ý mấy câu anh nói với cô ấy à?"
Thi Hảo bị anh hỏi làm cho ngẩn người ra, đến Lương Tây Kinh còn không sợ bị người khác biết, cô có thể có ý kiến gì được.
Nếu lòng ham hư vinh của cô lớn hơn chút nữa, thậm chí cô còn có thể đắc ý nói với người khác chuyện tổng giám đốc tập đoàn Lương thị mà ngôi sao nữ có mấy chục triệu fans không theo đuổi được lại thích cô.
Không ai nói gì một lúc, Thi Hảo nói: "… Đâu phải anh nói tôi thích anh đâu, tôi để ý làm gì?"
Lương Tây Kinh hắng giọng, đột nhiên anh hỏi: "Em thích sao?"
"?"
Thi Hảo sững sờ mấy giây mới hiểu ra ý của anh. Cô nghẹn họng, liếc nhìn anh một cái rồi giữ vững sự im lặng.
Lương Tây Kinh đang bẫy cô bằng lời nói đấy à?
Có phải người này lắm mưu mô quá không vậy.
Lương Tây Kinh nhìn gương mặt bình tĩnh của cô, thoáng nhếch khóe môi: "Không muốn trả lời thì đừng trả lời, anh có ép em đâu."
Trong lòng Thi Hảo nghĩ, bây giờ cô đã không còn là cấp dưới của Lương Tây Kinh nữa, anh có muốn ép cô thì cũng chẳng ép được, cô không còn chịu sự điều hành quản lý của anh nữa.
Lương Tây Kinh không bỏ sót bất cứ thay đổi biểu cảm nào của cô, trong mắt anh hiện lên ý cười, khóe môi dần nhếch lên, anh cảm thấy Thi Hảo rất đáng yêu.
Anh che miệng, nhịn cười nói: "Em có muốn sang bên kia uống một ly không?"
Thi Hảo nghiêng đầu: "… Đi thôi."
Hai người bọn họ không tham gia cũng không ổn lắm.
Hai người tham gia vào tiệc rượu, vừa chơi trò chơi vừa uống.
Thi Hảo chỉ uống hai ly, số rượu phải uống khi chơi trò chơi thua sau đó vào tất cả đều bụng của Lương Tây Kinh.
Anh muốn uống, Thi Hảo cũng chẳng giành với anh.
Người đến đây chơi đều là bạn cũ của anh và Hứa Thực, mặc dù đã chia tay nhưng cô vẫn cho anh đủ thể diện trước mặt người ngoài.
Huống hồ lúc này anh lại đang giúp cô.
Đến khi uống xong đã có mấy người say khướt.
Chơi đến rạng sáng, có người mang bánh kem đến.
Hứa Thực thổi nến rồi ước một điều ước, phía xa bắt đầu bắn pháo hoa.
Xem pháo hoa xong, đoàn người mới rời khỏi vùng ngoại ô, có người về nhà, cũng có người đến quán bar chơi tiếp.
Khi Lương Tây Kinh đưa Thi Hảo và Ôn Ỷ trở về, cô mới biết được vì sao sinh nhật này của Hứa Thực lại tổ chức vào tối thứ sáu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!