Ngày hôm đó là trời đông buốt giá, Tiểu Song mặc một chiếc áo khoác lông màu trắng, nước da trắng muốt của cô vì trời lạnh mà hai má dần ửng hồng.
Cô đang đi trên đường đi xin việc làm tại một công ty lớn, cô rất hy vọng sẽ được tuyển chọn, bởi vì cô đã phấn đấu rất nhiều năm để đạt được một tấm bằng đại học xuất sắc và chứng chỉ tiếng anh với số điểm ưu tú.
Có lẽ lần này nếu được nhận, sau này cô sẽ không phải lo về chuyện tiền bạc nữa, số tiền học phí nợ Hàn Vũ Sinh cũng có thể trả lại dần dần cho anh ta.
Mấy năm nay, Hàn Vũ Sinh vẫn thỉnh thoảng liên lạc và hẹn gặp cô, cũng thường giúp đỡ cô rất nhiều, vì vậy cô cảm thấy rất biết ơn anh ta.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Tiểu Song mở màn hình lên, hóa ra là Hàn Vũ Sinh.
"Alo, em đang ở đâu đấy?"
"Đang trên đường đi đến công ty X để xin việc làm, anh gọi có việc gì sao?"
Hàn Vũ Sinh giọng hơi trách mắng:
"Anh không phải chỉ khi có việc mới gọi em, chỉ là gọi hỏi thăm không được hay sao? Mà em có nhớ hôm nay là ngày gì không?"
Tiểu Song suy nghĩ một lúc.
"Không phải ngày tết, cũng chưa đến noel, là ngày gì vậy?"
"Chậc chậc, đến cả ngày sinh nhật của mình mà cũng quên sao?"
Tiểu Song bật cười:
"À, tôi quên mất, nhưng mà năm nay anh lại định tổ chức sinh nhật cho tôi nữa sao? Thật sự không cần đâu, anh cần gì tốn công tốn…"
Còn chưa nói hết câu thì ở phía sau cô phát ra tiếng động, hóa ra là Hàn Vũ Sinh, anh ta đã biết trước cô sẽ đi qua đoạn đường này nên đã chờ sẵn ở đây.
Anh ta đi đến trước mặt cô:
"Anh đã đặt sẵn nhà hàng rồi, sau khi xin việc xong thì hãy cùng nhau đến đó."
Tiểu Song cũng không thể từ chối lòng thành của anh ta, đanh gật đầu.
Hàn Vũ Sinh đột nhiên nắm lấy tay cô.
"Em vẫn còn muốn chờ đợi người đó sao? Đã năm năm rồi, người đó sẽ không bao giờ xuất hiện, đó là điều không thể, vì vậy, làm ơn, hãy chấp nhận tình cảm của anh… Có được không…"
Trong những năm qua, Hàn Vũ Sinh đã tỏ tình với cô vô số lần nhưng đều bị từ chối.
Nhưng lần này, anh ta nghiêm túc hơn bao giờ hết, khiến cô có chút bàng hoàng.
Vẫn còn đang ngập ngừng thì anh ta nói tiếp.
"Sắp tới anh sẽ phải đi đến Anh quốc để hoàn thành dự án mà ba anh giao, sẽ mất khoảng hai năm, vì vậy trước khi đi anh thật sự mong muốn em có thể đáp lại tình cảm này, chúng ta đừng lãng phí thanh xuân nữa có được không? Sau khi anh hoàn thành dự án sẽ trở về và kết hôn cùng em, nó thật sự không tốt hơn việc em phải chờ đợi một người trong vô vọng sao?"
Tiểu Song cũng đã từng suy nghĩ rất nhiều về điều này, cô thật sự cũng đang tự hỏi bản thân có thật sự điên rồi không? Vì sao lại chờ đợi một kì tích vốn dĩ không thể nào xảy ra như vậy? Trong khi đó trước mắt cô là Hàn Vũ Sinh bao năm nay luôn làm rất nhiều chuyện vì cô mà không bao giờ cô để mắt đến.
Lần này cô sẽ lựa chọn khác chứ?
Tiểu Song ngập ngừng, giọng run run.
"Tôi…"
Hàn Vũ Sinh vô cùng trông chờ vào câu trả lời của cô.
Tiểu Song im lặng một lúc, sau đó khổ sở, nước mắt cũng rưng rưng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!