Chương 10: (Vô Đề)

Tiếng động vang lên sau lưng, Gà Đen mím môi, mắt không liếc ngang lấy một lần, nhét một thứ vào trong tay Chương Chi Vi. Lòng bàn tay Chương Chi Vi ẩm ướt, nhễ nhại mồ hôi, cô siết chặt tay, là một cục giấy.

"Em không thể ở bên Lục Đình Trấn được nữa." Gà Đen hiếm khi nào nói huỵch toẹt như vậy, anh ấy hạ giọng: "Năm xưa A Man chết một cách lạ lùng, anh không biết người giết anh ấy là người họ Lục hay người họ Diêu... Chi Vi, người nhà họ Lục đã nghi ngờ thân phận của em từ lâu, anh sợ nếu tiếp tục điều tra sẽ gây bất lợi cho em."

Sống lưng Chương Chi Vi toát mồ hôi lạnh, cô nói cộc lốc: "Thân phận của em có vấn đề gì?"

Gà Đen nhìn cô: "Năm ấy tàu hàng nhà họ Lục bị cướp là do A Man mật báo, nhà họ Lục tổn thất bao nhiêu tiền như vậy, ông chủ Lục suýt mất mạng, em nghĩ Lục Đình Trấn sẽ lấy em sao?"

Giọng anh ấy đầy hăm dọa, nói thẳng mọi chuyện.

Chương Chi Vi khó lòng tiếp nhận nhiều thông tin như thế này, cô há miệng hít thở, lá phổi có phần đau đớn như có một số mầm mống bất an đang rục rịch chồi lên. Cô siết chặt lòng bàn tay, hỏi Gà Đen: "Anh nói gì? Em nghe không hiểu."

Đằng sau vang lên tiếng bước chân vững vàng mạnh mẽ, Gà Đen tranh thủ thời gian nói: "Sau bữa trưa anh sẽ tới tìm em."

"Cháu hơi đau đầu, buồn nôn." Chương Chi Vi nói: "Chắc là không ngủ đủ, chú Tứ, cháu về ngủ một giấc đã, chiều chú đưa cháu đi bệnh viện được không?"

Lão Tứ gật đầu mà chẳng hề nghi ngờ.

Đây là mẩu giấy được cắt từ phần giấy trắng trên báo, viết bằng bút máy, Chương Chi Vi không hề biết Gà Đen lại biết viết, mới tháng trước cô còn nhìn thấy anh ấy hớn hở cầm báo hỏi lão Tứ, chữ phía trước chữ "Kiều" trên dòng tiêu đề là chữ gì, đọc như nào?

Gà Đen viết không nhiều, ngoài ra còn kèm theo một mẩu tin được cắt ra từ tờ báo mười năm trước, đưa tin về tàu hàng nhà họ Lục bất ngờ bị cướp, ông chủ Lục suýt đã bỏ mạng.

[Anh và Trịnh Man là đồng hương, quê gốc ở Phúc Châu, ngày xưa bố mẹ bọn anh cùng nhập cư trái phép qua đây...]

Gà Đen tên thật là Ngô Tề, hầu hết người Hồng Kông thích đặt tên có ba chữ, tên thật của anh ấy và A Man giống nhau, nghe giống như người trong đại lục đặt. Hai người cùng làm công trong công ty, sau này đều được cử đến làm việc dưới trướng ông chủ Lục, ăn lương hai bên, kiếm được nhiều tiền hơn. Cũng giống như mọi tác phẩm điện ảnh, ban đầu hai người đều không có ý chí cao cả gì sất, bất kể là làm tay trong hay làm côn đồ thật thì đó đều là vì miếng cơm manh áo, nhận được nhiều tiền hơn một chút.

Họ nào ngờ, A Man lại làm việc xuất sắc như vậy, địa vị ngày càng cao, cho đến khi leo lên bên cạnh ông chủ Lục, sau lại đỡ đạn cho ông ấy mà mất mạng.

Từ sau khi A Man chết, lâu lắm rồi Gà Đen không liên lạc với "ông chủ" cũ. Trước đây người liên lạc với cấp trên là A Man, sau này A Man chết đi, Gà Đen cũng cắt đứt liên lạc. Anh ấy vốn định rửa sạch tay, an phận mà làm người, nào ngờ mấy năm gần đây, ông chủ Lục lại tóm được một trong số tay trong năm xưa, lần theo đường dây, đã tra đến mắt xích A Man.

Ông chủ Lục thanh lọc thuộc hạ không hề nương tay.

Gà Đen lo sợ mình cũng trở thành người bị "xử lý", cũng lo lắng cho Chương Chi Vi

- Chương Chi Vi bị liên lụy, anh ấy đã lên sẵn kế hoạch hành động, mang theo tiền và đưa Chương Chi Vi cùng quay về đại lục. Bên nhà họ Lục không thể về, anh ấy có tiền lại có đầu óc, tuy không thể cho Chương Chi Vi ăn sung mặc sướng, nhưng còn tốt hơn là nhìn Chương Chi Vi sau này bị nhà họ Lục thanh toán.

Người làm kinh doanh nào cũng giống nhau, ngoài miệng toàn là nhân nghĩa đạo đức, nhất là những người có tuổi, hở một tí là thắp hương bái Phật. Nhưng người họ cúng bái đâu phải là Phật, rõ ràng là những tội nghiệt mà mình từng gây ra. Gà Đen đã biết chuyện Chương Chi Vi bị Lục Đình Trấn "chà đạp", anh ấy biết Lục Đình Trấn ngoài mặt thì niềm nở nhưng lòng dạ lạnh lẽo đến nhường nào, càng lo cho tương lai của Chương Chi Vi hơn.

Chương Chi Vi đã đọc xong mẩu giấy của Gà Đen, giấy nhắn có hạn mà thông tin cần truyền đạt càng hạn chế hơn. Cô thả mẩu giấy vào trong bồn rửa tay cho nó mềm ra, vớt lên ném vào trong bồn cầu rồi xả đi. Cô xả nước rửa sạch đôi tay, cô cần phải nghỉ ngơi tử tế.

Quả thực cần phải nghỉ ngơi.

Đầu Chương Chi Vi đau đến mức khó chịu.

Khi cô còn nhỏ, quả thực Gà Đen đã ở bên cạnh A Man, anh ấy không có lí do hãm hại Chương Chi Vi, nhưng liệu có khi nào đây là một trò đùa ác ý không? Hoặc là một bài kiểm tra chẳng hạn?

Giả thiết phía sau đã bị Chương Chi Vi bác bỏ, biểu hiện ban nãy của Gà Đen như hai người khác nhau với Gà Đen của chục năm về trước, kẻ khờ khạo không thể đóng giả người thông minh, cũng chẳng có người thông minh nào lại giả ngốc mười mấy năm chỉ để đùa giỡn.

Cô ngủ một giấc, đến chiều đi khám bác sĩ, chẩn đoán mọi thứ bình thường, có lẽ ăn phải thứ gì không lành. Lúc trên xe quay về, lão Tứ lại nổi cáu mắng Gà Đen, trách anh ấy tùy tiện mua đồ ăn cho Chương Chi Vi... Gà Đen luôn miệng vâng dạ, ấm ức cãi lại mấy câu, lại bị mắng ác hơn.

Cô nhắm mắt lại.

Hoặc là yêu, hoặc là do một mình cô đơn phương tình nguyện.

Chương Chi Vi không nghĩ Lục Đình Trấn sẽ làm tổn thương mình, anh là chú Lục nhìn cô lớn lên, là người thầy tận tay dạy cho cô học hỏi kinh nghiệm xã hội, là người yêu má ấp môi kề với cô.

Sao anh có thể vì thân phận của A Man mà giận lây sang cô?

Vì thế, khi Gà Đen đến đưa bánh mì nướng vào buổi chiều, Chương Chi Vi khẽ nói: "Chú Lục không phải người như thế."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!