Chương 45: Kết thúc

Khi Tống Ôn Ngôn tỉnh lại, Tiêu Nhiên gần như coi cô như một con búp bê thủy tinh, chỉ cần một chút va chạm hay trầy xước là anh lại lo lắng suốt cả ngày.

Anh không yên tâm, lại yêu cầu làm một loạt các xét nghiệm toàn thân cho cô tại bệnh viện, tất cả đều bình thường.

Hiện tại, Tống Ôn Ngôn đã khỏe mạnh trở lại, chỉ cần quan sát thêm một thời gian nữa. Nếu không có gì bất thường, cô có thể xuất viện.

Về phần Thượng Quan Lâm và hai người kia, suốt thời gian qua, luôn có người túc trực, "chăm sóc" họ.

Tiêu Nhiên phân tâm một chút để xử lý chuyện với nhà họ Ngô. Nhà họ Ngô vốn đã lung lay, nay thiếu đi Ngô Thiên càng dễ đối phó hơn.

Vào ngày Tống Ôn Ngôn xuất viện, bạn bè đều có mặt.

Họ chuẩn bị một buổi tiệc nhỏ để chúc mừng cô ra viện.

Khi đêm xuống, Tiêu Nhiên vẫn không rời khỏi nhà họ Tống.

Từ khi Tống Ôn Ngôn tỉnh lại, lễ cưới của họ đã được chuẩn bị, Tống Tại Giang và Giả Nhu Quân cũng đã đồng ý để Tiêu Nhiên ở lại.

Trong phòng ngủ của Tống Ôn Ngôn, cô nằm trong vòng tay Tiêu Nhiên.

Anh cầm một cuốn truyện, dịu dàng kể cho cô nghe.

Tống Ôn Ngôn nghe một cách say mê.

Tiêu Nhiên thấy cô ngoan ngoãn như vậy liền cất sách đi, ôm cô vào lòng.

Tống Ôn Ngôn hỏi: "Không kể nữa à anh?"

"Không kể nữa, chúng ta làm chuyện khác nhé."

"Chuyện gì vậy ạ?"

Tiêu Nhiên nắm cằm cô, rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của cô.

Tất cả cứ thế tự nhiên mà đến.

Tiêu Nhiên tràn đầy khoái cảm trong một đêm, mọi thứ như thấm vào tận xương cốt.

Tuy nhiên, sáng hôm sau, Tống Ôn Ngôn mệt mỏi đến mức không thể rời giường, chỉ nằm trong chăn mà giở trò làm nũng.

Tiêu Nhiên càng thêm chiều chuộng cô, không có gì là không đồng ý.

Anh mặc vội một chiếc sơ mi, cổ áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh quyến rũ và yết hầu mạnh mẽ. Anh vỗ vỗ lên đùi mình: "Lại đây, vào lòng anh."

Tống Ôn Ngôn lười biếng lăn lộn, động tác vô cùng khó khăn.

Tiêu Nhiên khẽ cười bất lực, đưa tay ôm cô vào lòng, dịu dàng hỏi: "Đau lắm sao?"

Tống Ôn Ngôn khẽ gật đầu.

"Mệt lắm à?"

Cô lại gật đầu.

Tiêu Nhiên vừa hôn vừa dỗ dành: "Xin lỗi em, Điềm Điềm muốn trút giận thế nào?"

"Cắn anh một cái." Cô nói.

"Muốn cắn chỗ nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!