Trời tháng ba vẫn còn se lạnh, nhưng ánh nắng ở Tuyên Thành đã bắt đầu ấm áp.
Tống Ôn Ngôn mặc áo khoác rồi ra ngoài.
Tiêu Nhiên đứng dựa vào chiếc mô tô, chiếc xe đen bóng với đường nét mượt mà. Dù không hiểu nhiều về xe, Tống Ôn Ngôn cũng nhận ra đây là xe xịn.
Tiêu Nhiên tiến lại gần cô, đánh giá: "Mặc thế này thì ngồi xe sẽ không lạnh."
"Chúng ta đi đâu vậy ạ?"
Tiêu Nhiên kéo cô lại gần: "Dẫn em lên đỉnh núi."
Anh đội mũ bảo hiểm cho cô rồi ngồi lên xe, chân dài chống đất, nở nụ cười: "Đừng sợ, anh không để em ngã đâu."
"Em không sợ." Tống Ôn Ngôn leo lên xe, vòng tay ôm lấy eo anh.
Tiêu Nhiên cười, đặt tay cô vào túi áo mình: "Sợ thì cứ nói, anh đi chậm lại."
"Vâng, xuất phát thôi."
Tiêu Nhiên vặn khóa, chiếc xe rồ ga rồi lao đi ngay thoáng chốc, tiếng gió mạnh mẽ rít qua bên tai.
"Có lạnh không em?" Anh hỏi.
"Không ạ." Tống Ôn Ngôn lớn giọng đáp.
Tiêu Nhiên cười khẽ: "Ngoan lắm, ôm chặt vào."
Tống Ôn Ngôn ôm anh chặt hơn, thân thể cô gái áp vào lưng anh, hương thơm ngọt ngào vẫn còn vương trong gió. Anh hơi nghiêng đầu, áp má mình vào khuôn mặt lạnh băng của cô.
Mặt trời nhô lên trên những quả đồi nhỏ, nửa ánh dương khuất ở phía cuối con đường.
Tiêu Nhiên tăng tốc đuổi theo hướng có ánh sáng.
Họ lái xe qua con đường yên tĩnh, mặt trời ở ngay trước mặt họ, ánh sáng vàng từ từ bao phủ trên đầu, một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể.
Tống Ôn Ngôn dang rộng đôi tay. Cô ngẩng đầu lên, ánh nắng chiếu xuống khuôn mặt sáng ngời của cô.
Tiêu Nhiên cười hỏi: "Vui không em?"
"Vui ạ!"
Tiêu Nhiên cố ý thả chậm tốc độ xe máy.
Gió trở nên nhẹ nhàng, ánh nắng ấm áp hơn bao giờ hết.
Tống Ôn Ngôn tắm nắng một lúc, nhìn về phía Tiêu Nhiên: "Cảm ơn anh."
"Cảm ơn anh cái gì?"
Tống Ôn Ngôn lại ôm anh: "Anh lúc nào cũng nghĩ cách để em vui."
Tiêu Nhiên cười sâu xa: "Đây là chuyện mà bạn trai em nên làm."
Anh đã từng để cô chịu tủi thân, nhưng từ nay sẽ không để chuyện đó xảy ra nữa.
Lời thề chẳng có ý nghĩa gì cả, anh chỉ muốn chứng minh bằng hành động thực tế thôi.
Tiêu Nhiên muốn đối xử tốt với cô, thậm chí là những chuyện nhỏ nhặt cũng muốn cô được trải nghiệm, muốn cô trở thành một cô gái bình thường được yêu chiều. Đây là điều mà một người đàn ông nên làm với người phụ nữ của mình, Tiêu Nhiên không thấy gì là đặc biệt cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!