Lão già cứ nhìn Tạ Trì làm cho nàng có chút ngần ngại a, nàng liền tìm xung quanh, lấy một cái áo khoác trùm đầu lão, tiếp tục đánh.
Lão già:........................
M* kiếp!
Tạ Trì xả cơn giận dữ trong lòng, lấy bộ xương khô trên tay Mạnh Thư, thứ này được tạo ra bằng chính đầu của người sống, bên trong có một cái lồng bị khóa chứa đầy hồn phách.
Tạ Trì cùng Mạnh Thư nghiên cứu để phá giải cấm chú, thả toàn hộ hồn phách bị hại chết ra.
Tuy nhiên, bọn họ không đồng ý lập tức đi đầu thai chuyển thế, khăng khăng một mực phải tận mắt chứng kiến kết cục thê thảm của lão già kia.
Thấy vậy, Tạ Trì liền gom một đám mang tiến đến gần lão.
Sử dụng pháp khí do chính lão luyện chế để lấy đi mạng chó của lão, suy đi ngẫm lại, cảm thấy thật phấn khích a.
Nguyên Đông Lăng sợ lão già kia chơi bẩn, liền ra lệnh cho mấy tên dưỡng quỷ tới chế trụ tứ chi lão.
Tạ Trì liên tục nhẹ lay động bộ xương khô kia.
Lão ta hiển nhiên mạnh hơn Trương Yến, cố kìm chặt bản thân, không phát ra động tĩnh, từng đoạn gân dần dần xuất hiện trên cơ thể.
Tiếng chuông ngày càng nhanh tựa như muốn lấy mạng lão.
Lão trợn tròn mắt, không ngừng kêu la, cả gương mặt và thân thể dần dần biến dạng.
Mạnh Thư nhịn không được xoa bàn tay, nổi da gà nói: "Hắn đang........"
"Tính ra, hắn chỉ là một nửa cương thi mà thôi, dường như hồn phách cùng da thịt đã hòa chung một thể, muốn tách ra cũng không dễ dàng gì.
Ắt hẳn phải chịu không ít đau đớn, bất quá đều xứng đáng".
Nguyên Đông Lăng bẻ gãy một cây kẹo: "Tự gây nghiệt, không thể sống".
Mạnh Thư thông suốt nói: "Thì ra là vậy! Khó trách........."
Lão già kêu la thảm thiết, giãy giụa không ngừng, nhưng vô số ác quỷ đang giữ chặt tay chân lão.
Dù cho có hàng vạn quân lính, trong chốc lát cũng không thể thoát ra.
Thế nhưng, lão già kia lại có thể chống đỡ tận nửa tiếng, hiển nhiên hắn phải chịu thống khổ càng lâu.
Pháp khí của hắn quả thật tàn ác, thứ này tấn công trực tiếp vào linh hồn, trục xuất linh hồn ra khỏi cơ thể.
Thậm chí, đối với những hồn phách suy yếu, khả năng cao sẽ bị hồn phi phách tán.
Vì vậy, quá trình này chẳng khác nào tách hồn phách cùng da thịt của lão ra một lần nữa, loại cảm giác này tựa như đang lấy con dao cùn đi cắt thịt.
Nghĩ lại thật đã cái nư.
Hồn phách lão dần dần bị tách rời, tách tới đâu, thân thể liền tan nát đến đó.
Đầu tiên làn da chầm chậm chuyển sậm màu, giống như xuất hiện thi đốm.
Ngay sau đó, túi da bên ngoài bắt đầu chảy xệ, hư thối, trông vô cùng ghê tởm.
Lão già biến thành một bộ xương khô, toàn bộ da thịt đều biến thành mủ, một làn hắc khí đang dần dần tỏa ra bên ngoài.
Hên là Tạ Trì nhanh chóng lui xuống, bằng không đã bị bắn vô giày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!