Chương 43: - Ta Thật Sự Không Cần Hô Hấp Nhân Tạo!

Đầm lầy

- một khi đã bước vào liền không thể động đậy , càng cử động lại càng lún nhanh hơn, tỷ lệ tử vong chiếm trên 80%.

Đầm lầy mà Tạ Trì rơi vào cũng không phải loại bình thường, nàng cảm giác dường như có thứ gì đang túm lấy hai chân mình, dần dần kéo nàng xuống.

Vừa cúi đầu liền trông thấy xuất hiện vô số gương mặt bị hủy hoại, mỗi một khuôn mặt đều ánh lên vẻ độc ác.

Chúng nó đang trông chờ Tạ Trì hoàn toàn chìm xuống, trở thành một trong số bọn chúng.

Điều đáng sợ hơn hết, Tạ Trì không thể cử động, dường như có ngàn cân đang đè lên thân thể nàng.

Chỉ một cái cúi đầu cũng đã hao tổn phân nửa sức lực, nàng muốn nâng tay lên, tốn cả nửa ngày cũng chỉ có thể nhúc nhích một ngón tay.

Đây là một giấc mơ mà thôi.

Dù Tạ Trì có thể nhận biết rõ điều này, chỉ cần bản thân tỉnh lại, có thể thoát khỏi nơi đây.

Tuy nhiên, Tạ Trì vẫn chưa thể tự mình tỉnh giấc, trừ khi có người bên ngoài giúp nàng.

Thế nhưng, giữa đêm hôm khuya khoắt, ai có thể vào phòng nàng a?

Tạ Trì biết rằng khi lâm vào hiểm cảnh, bản thân phải giữ được bình tĩnh, càng luống cuống sẽ dẫn đến tinh thần hoảng loạn, không tìm được đường chạy trốn.

Thật ra, hiếm ai có khả năng giữ vững bình tĩnh khi đang gặp hiểm nguy.

Cảm giác như đang cận kề cái chết có thể ép con người ta phát điên.

Tạ Trì cực kì bình tĩnh, quan sát xung quanh không ngừng, cảnh vật bên ngoài đều bị sương mù bao phủ, làn sương kia giống như cố ý ngăn cản tầm mắt của Tạ Trì khiến nàng không thể nhìn rõ chung quanh.

Hơn nữa, gần đó có rất nhiều thứ như ẩn như hiện, đang lén nhìn nàng.

Bên tai Tạ Trì văng vẳng tiếng cười, thậm chí dưới chân cũng truyền đến âm thanh này.

Đây là mộng của nàng nhưng lại bị người khác khống chế.

Hiện tại, Tạ Trì chỉ có thể giữ vững bình tĩnh, cẩn thận tìm kiếm sơ hở.

Bất cứ loại thuật nào cũng sẽ có sơ hở, chỉ cần bản thân mò ra, nàng liền có cơ hội sống sót.

Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?

Tạ Trì quan sát chung quanh từ lần này đến lần khác nhưng vẫn tìm không ra....! cơ bản là không thấy.

Tạ Trì không thể cử động, chỉ có thể dựa vào đôi mắt, nàng mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một vài cây khô lẩn trong đám sương, trên thân cây xuất hiện quỷ ảnh, chúng nó đều nhìn chăm chăm vào Tạ Trì.

Tựa hồ đang đợi nàng chết đi, liền sẽ nhào đến ăn xác.

Hai chân Tạ Trì đã hoàn toàn chìm xuống, không bao lâu nữa, nàng liền bị nuốt chửng hoàn toàn.

Những cánh tay càng lúc càng dùng sức lôi kéo nàng, bọn chúng dường như chờ không nổi nữa.

Sau khi đầm lầy bao phủ lấy bên hông, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp bội.

Tạ Trì nhìn chằm chằm tứ phía, bỗng có thứ gì chợt lóe qua, nàng nhanh chóng ngẩng đầu lên, không ngoài bản thân suy đoán! Trên đỉnh đầu Tạ Trì, là một bầu trời trong suốt.

Nàng trông thấy bản thân phản chiếu trong đó, còn thấy được đám ác quỷ đang không ngừng kéo hai chân mình xuống.

Dưới chân Tạ Trì làm gì có đầm lầy, rõ ràng là một khu hài cốt bị ngâm trong nước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!