Thấy đã đủ chơi, Igneel ngừng lại, thoải mái mà nhìn xuống dưới.
Thập Vĩ nhìn hơi nát, nhưng vẫn có thể thấy được cơ thể của nó đang tự phục hồi lại, mặt đất phía dưới càng thêm cằn cỗi hơn, nó cần rất nhiều lực Chakra xung quanh.
Akira bò bò lên đầu Igneel ngó đầu xuống, môi hơi mím lại: "Nó chưa chết kìa! Igneel! Tiếp tục!"
Hốnggg-
"Chưa được! Tiếp!"
Hốnggg-
"Tiếp!"
Hống-
Người bên ngoài nhìn vào.
Ánh sáng lúc lớn lúc nhỏ, thật khiến bọn họ "..." lời.
Không hiểu sao, mặc dù kẻ địch của bọn họ là Thập Vĩ.... giờ nhìn lại cái thây không ra hình thù kia..... Bỗng thấy tội!
Đây phải chăng là lương tâm của sự đồng cảm nhỏ nhoi giữa người với thú sao...? Mặc dù con ngoài đó không được không nhận chủng loại cho lắm!
Naruto chân sợ đứng còn không vững nữa: "Ra đây là lý do không nên vào...."
Nếu mà vừa rồi bọn họ còn làm lớn chuyện đòi vào tranh đấu thì bây giờ chắc thành thịt nướng nguyên người quá!!
Quay mặt nhìn nhau cả bọn.
"Vậy chúng ta có cần vào nữa không?" chỉ vào bên trong mặt vô biểu tình Sakura.
"Không biết! Có lẽ.... bớt phiền phức đi..!" Shikamaru do dự.
Naruto vò vò tóc: "Gra!!!!"
Thấy cảnh này thật sự không biết nên vui hay buồn!
Là một Ninja! Bọn họ tự nói với lòng luôn luôn phải nâng cao tinh thần chiến đấu! Hoàn thành nhiệm vụ dù cho có phải hi sinh... Mà bây giờ...
Đáng lẽ chuyện giảm thiểu số lượng người ra đi là chuyện tốt! Nhưng cái tâm không được thể hiện, ra sức trong chiến tranh.... cứ ngứa ngứa thế nào ấy!!
Có một cảm giác vô dụng hiện hữu trong lòng tất cả người ở đây...
Lại thấy bên trong rồng lửa đối đầu trực tiếp với Thập Vĩ, cắn đứt tay nó một cách dễ dàng, rồi là người con gái phía dưới chiến đấu dũng mãnh không thua kém gì cánh đàn ông.....v...v...
Không hiểu sao, ý chí muốn xông lên đương đầu cùng người đó lại xuất hiện.....
Cảm giác như không cần đánh, cứ phá nát cho xong là được rồi vậy....
Tâm hồn khao khát chiến đấu bùng nổ!!!
Nhận thấy điều này, đệ Thất cũng không ngại mà một lần nữa mở cánh cổng ra cho bọn họ vào.
Đệ Thất cười tự hào nhìn người nào đó phía xa...
Akami luôn thế mà, cách chiến đấu của chị ấy luôn làm người khác muốn đứng dậy sát canh cùng....
Nhưng nó cũng chỉ có lợi khi ở trên chiến trường. Còn ở tương lai bọn họ, đó là một hiểm hoạ cấp SSS không lường tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!