Chương 14: Có cơ hội đóng phim!!!

Nhận ra là mình đang ngượng ngùng, Lê Chi tăng cường tinh thần phòng bị, lớn tiếng: "Anh đừng có ra vẻ đáng yêu!"

Tống Ngạn Thành ngừng lại.

"Đàn ông đàn ang, lớn đầu rồi mà không cảm thấy xấu hổ hả?"

"…" Tống Ngạn Thành tém lại ý cười, "Không rảnh"

Lê Chi buột miệng thốt ra, "Chẳng bằng học cách trở thành một người bạn trai đủ tiêu chuẩn"

Tống Ngạn Thành nhìn cô, "Đã vậy thì cô cũng nên học cách trở thành một diễn viên đạt tiêu chuẩn"

Lê Chi: "…"

Anh xoay người, thong dong quay trở về phòng làm việc, "Nếu không phải là do Quý Tả từng điều tra qua công ty của các cô, tôi cũng thực sự hoài nghi thân phận của cô đấy."

Lại nữa kìa!

Lê Chi thở hì hục, giơ nắm đấm lên, nổi cáu với anh: "Hợp đồng đã ký, tiền lương một tháng mười vạn, anh đừng nghĩ đến chuyện quỵt nợ tôi."

Tống Ngạn Thành vẫn bước đều, nghiêng đầu nói: "Yên tâm, cũng chưa đến mức làm ra chuyện giậu đổ bìm leo với một diễn viên thất nghiệp"

Lê Chi bị sự ngang ngược của anh làm tức đến nỗi lạnh lòng, "Chắc còn phải khen anh một câu "Sếp Tống, anh thật cool ngầu!" đấy nhỉ?"

Tống Ngạn Thành nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói: "Cảm ơn."

Lê Chi: "…"

Da mặt dày số hai thì không ai dám dày số một.

Không ngồi ở nhà nghỉ ngơi được bao lâu thì Tống Ngạn Thành phải tới công ty. Chung cư chỉ còn lại một mình cô, bầu không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh cực dễ khiến người ta cảm thấy trống vắng. Lê Chi cầm di động lên rồi lại buông xuống. Sau khi lặp lại vài lần, cô hạ quyết tâm gọi điện thoại cho trợ lý của Từ Phong, muốn hỏi lý do vì sao lại không cho cô hoạt động tiếp.

Trợ lý uyển chuyển mà nói: "Cô thật khiêm tốn đấy Tiểu Lê."

Lê Chi mù mờ không nghĩ thông.

Trợ lý: "Không có việc gì, anh Mao đang ngồi đây cùng với chị Phong."

Khó hiểu lại chồng chất khó hiểu.

Sáng sớm hôm nay Từ Phong đã gọi cho Mao Phi Du rồi, ngữ khí không được tốt lắm, bảo anh ta tới công ty một chuyến.

Sau khi đến, Từ Phong kì kì quái quái mà cho anh ta ăn đạn, "Tiểu Mao vẫn luôn giữ cho mình thái độ bình thản, không hổ là người đại diện vàng từng dẫn dắt ngôi sao lớn"

Lời nói có lực sát thương cao này đã đâm vào tim Mao Phi Du một nhát, tuy nhiên anh ta vẫn phải cười lấy lòng: "Chị Phong dạy phải lắm, chị chỉ bảo cho em một chút đi, để cho thằng em này biết mình làm chưa tốt ở đâu?"

Từ Phong hừ lạnh, "Nếu không muốn tiếp nhận sự sắp xếp của công ty thì nên sớm nói ra, trước mặt thì nói một đằng, sau lưng lại làm một nẻo, cậu nếu có ý kiến gì đối với tôi thì cứ nói thẳng."

Mao Phi Du cười đùa tí tởn, "Nào có đâu chị."

Từ Phong nâng cao giọng: "Quản cho tốt nghệ sĩ của cậu đi! Cho rằng có người chống lưng liền nghĩ mình là của hiếm sao? Đừng dùng một bộ dạng này hù dọa tôi. Tiểu Mao, cậu cũng nên tỉnh lại rồi, vẫn còn ảo tưởng rằng bản thân có thể tạo nên một Hạ Chi Kì thứ hai?"

Chung quanh có rất nhiều nhân viên công tác, bên ngoài tỏ ra đang rất tập trung làm việc, kỳ thật lỗ tai đang dựng đứng cả lên, nghe đến đó, ánh mắt càng thêm vẻ châm biếm mà liếc qua Mao Phi Du.

Mao Phi Du vẫn giữ vẻ tươi cười trên mặt, cả khuôn người cao to tới 1m8 cúi gập xuống, nói năng mềm mỏng ngọt xớt mà xin lỗi: "Dạ dạ, chị Phong nói đúng ạ"

Chạng vạng, Lê Chi nhận được điện thoại của anh ta, còn chưa nói được nửa câu trêu chọc, "Ồ, nhớ ra bản thân là người đại diện rồi sao?"

Ngữ khí của Mao Phi Du như muốn bùng nổ, "Cô ở đâu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!