Chương 18: Đã lâu không gặp anh ấy

Hôm nay tan học, hiếm khi Tống Thanh Yến có thời gian đến cổng trường đón Ninh Uyển.  

Bình thường anh bận làm thêm và việc trường lớp, thường chỉ ghé ngõ Ngô Đồng vào tối muộn, nấu cho cô một bữa, nhìn cô đi ngủ rồi mới rời đi.  

"Thanh Yến, hoạt động này…"  

"Phiền cậu dọn nốt."  

Tống Thanh Yến cầm một chồng tài liệu, lật sơ qua, xác nhận không có vấn đề rồi đưa cho bạn cùng lớp: "Gần xong rồi, mình có việc, đi trước đây."  

Người bạn nhận tài liệu: "Gấp thế à?"  

"Ừ, đi đây."  

Còn sớm, anh quyết định gặp Kỷ Uyên Hạc một lát.  

Thật ra Tống Thanh Yến chẳng có nhiều bạn, đa số chỉ là quen biết xã giao, cùng lắm dừng ở mức bạn cùng lớp.  

Với những người thân hơn, anh cũng ít tụ tập.  

Kỷ Uyên Hạc chạy ra, còn hơi thở d. ốc: "Sao tự dưng tìm tôi? Có chuyện gì à?"  

Tống Thanh Yến cười: "Không có gì, tìm cậu tán gẫu thôi."  

"Điên à. Không nói qua điện thoại được sao?"  

Kỷ Uyên Hạc thấp hơn Tống Thanh Yến, khoác vai anh, kéo đi về phía trước, hơi khó nhọc: "Thật sự không có chuyện gì à?"  

"Tôi có thể có chuyện gì, chỉ qua thăm cậu thôi."  

"Tống Thanh Yến."  

Anh đáp: "Sao?"  

Kỷ Uyên Hạc buông tay, cười khẩy: "Nhớ tôi thì nói thẳng ra."  

Anh chẳng thèm để ý cái kiểu đùa cợt của Kỷ Uyên Hạc, đổi chủ đề: "Gần đây tôi giúp một người bạn trông… cũng không hẳn là trẻ con. Một học sinh cấp ba."  

Thiếu niên ngừng một chút rồi nói tiếp: "Cảm thấy nếu mình có em gái thì tốt biết bao."  

Kỷ Uyên Hạc không đáp.  

Cậu kéo Tống Thanh Yến đi mua hai que kem, tự mở một que ăn, bị lạnh đến nghiến răng: "Hồi chúng mình ở cô nhi viện, tôi đã nghĩ thế rồi. Giờ cậu mới muốn có em gái à."  

Tống Thanh Yến cười: "Giờ cậu có chưa?"  

"Chưa, mẹ tôi sinh em trai. Suốt ngày phá phách."  

Kỷ Uyên Hạc hết lạnh miệng lại cắn một miếng kem to: "Có lúc cảm thấy, đúng là em trai ruột của tôi."  

Tống Thanh Yến đáp: "Chứ còn gì nữa? Hai người cùng sổ hộ khẩu mà."  

"Ê, A Yến."  

"Hả?"  

"Cậu có bao giờ nghĩ về hình dáng bố mẹ ruột của mình không?"  

Câu hỏi này, trong những ngày đêm ở cô nhi viện, không biết hai người đã nói bao nhiêu lần. Hôm nay trời hơi nóng, que kem trong tay họ đã bắt đầu tan.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!