Chương 16: Tình yêu là gì

"Trước đây đi chơi xuân cũng có những hoạt động thế này à?"

Ninh Uyển quay đầu nhìn Tống Thanh Yến, rồi lại nhìn những nhân viên trường học đứng dưới các gian hàng: "Không ạ, năm ngoái chơi xuân không phải kiểu này."

Anh cười nhẹ: "Trông cũng thú vị đấy, đi chơi không?"

Một vài nơi đã đông nghịt người.

Từ chỗ họ đứng nhìn sang thấy chi chít người. Ninh Uyển gật đầu: "Đi xem thử đi."

Thực ra chỉ là những hoạt động giống như ở công viên giải trí.

Các gian hàng khác đông lắm, chỉ còn một gian vắng vẻ. Hai người bước tới mới biết đó là trò bắn bóng bay.

Người phụ trách là một ông lão trông đã lớn tuổi.

Thấy có người đến, ông vội đứng dậy từ ghế, thân hình hơi run nhưng nụ cười rất hiền từ.

Tống Thanh Yến cười chào: "Ông ơi, ở đây chơi thế nào ạ?"

Ông lão lấy từ dưới bàn hai khẩu súng đồ chơi và một hộp phi tiêu: "Trên kia treo toàn bóng bay, cháu muốn bắn bằng súng hay ném phi tiêu?"

"Dùng súng đi, tính thế nào ạ?"

"Mười đồng được ba mươi viên đạn. Bắn trúng hai mươi quả, cháu có thể chọn bất kỳ con búp bê nào trên kia mang về."

Tống Thanh Yến lấy tiền từ túi ra: "Vâng, cháu chơi ba mươi viên."

Nói xong, anh nhìn Ninh Uyển bên cạnh: "Trên kia có con búp bê nào em thích không?"

Gian hàng của ông lão có nhiều búp bê, xếp chồng bên cạnh, vài con to được treo phía trên. Ninh Uyển nhìn một lúc rồi thấy một con búp bê hình con cừu trong đống búp bê.

Không to nhưng rất dễ thương.

Cô chỉ cho Tống Thanh Yến: "Em muốn con đó."

Ông lão cũng thấy, kéo con búp bê ra: "Con này không to, bắn trúng mười lăm quả là ông cho."

"Cảm ơn ông!"

Ninh Uyển cảm ơn xong, kề sát Tống Thanh Yến, hạ giọng: "Anh Thanh Yến, cái này khó lắm. Anh bắn trúng được nhiều thế không?"

Tống Thanh Yến đã cầm súng, hít một hơi, giọng hơi thiếu tự tin: "Không biết nữa, thử trước xem sao. Anh sẽ cố bắn được con búp bê đó cho em."

Ninh Uyển không nhịn được, cúi đầu cười rồi giả bộ nghiêm túc: "Vâng, vậy anh cố lên nhé."

Hồi trước, khi Ninh Cận dẫn Ninh Uyển đi công viên, búp bê ở các gian hàng này thường rất xinh, nhưng cũng có vài con xấu xí.

Hồi nhỏ Ninh Uyển thích mấy con búp bê xấu xí đó.

Ninh Cận bất đắc dĩ, dẫn cô đi bắn súng để lấy con búp bê xấu về.

Nhưng mấy khẩu súng này thường bị chủ quầy động tay chân.

Đạn ***** cứ trật bóng bay.

Cũng có thể do Ninh Cận không giỏi trò này.

Liên tục đi cả tháng tốn không biết bao tiền, vẫn không lấy được con búp bê. Cuối cùng hai anh em ngồi xổm dưới đất, nhìn người khác mang con búp bê xấu đó đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!