Chương 47: Lý lan hinh muốn mang thai

Trải qua chuyện ở đêm hội khiêu vũ thì Hứa Vãn Tùng và Hà Mật cũng đã ít nói chuyện với nhau hơn, ban đầu cô còn tưởng là vì anh ấy bận rộn nên mới không đến gặp mình, nhưng trải qua một tuần, hai tuần rồi một tháng, nhưng Hứa Vãn Tùng cũng không tìm đến, không chỉ vậy mà ngay cả những ngày anh em họ tụ tập thì anh ấy cũng không xuất hiện. Bất quá thì Hà Mật có chút lo lắng.

Khương Đình Lập đang cầm theo ly rượu trên tay, đi đến chỗ của bốn người còn lại, nói:

- Mọi người có biết hôm nay em đã gặp ai không?

Tô Thước vừa cắt một ít thịt cho Hà Mật vừa nhìn cậu ta, Chu Xuyên cũng vừa vặn không quan tâm lắm, riêng Tô Nhiễm lại khá tò mò, trước giờ vị bác sĩ cổ quái này đây phải dạng thích hóng hớt kia chứ? Nhưng tại sao hôm nay lại nhắc tới công việc của mình, nên cô ấy cũng tò mò hỏi:

- Anh gặp ai vậy?

- Lý Lan Hinh.

[…]

Buổi sáng ngày hôm nay thì Khương Đình Lập không có ca trực, vốn dĩ cậu ta đã định về nhà để đưa em gái bảo bối của mình đi chơi. Nhưng bất ngờ thay, ngay khi cậu ta ra khỏi cửa thì đã bắt gặp Lý Lan Hinh, lúc cô ta nhìn thấy Khương Đình Lập thì mừng như vớ được vàng, còn kéo anh vào trong phòng để nói chuyện riêng.

Lời còn chưa được nói ra thì Lý Lan Hinh đã đập ngay trên bàn một sấp tiền dày cộm, còn nhìn anh bằng cặp mắt vô cùng không vui, nói:

- Giúp tôi thụ tinh nhân tạo!

- Lý tiểu thư, tại sao cô lại cần làm như vậy? Cơ thể của cô khỏe mạnh, có thể…

- Tôi không chờ được! Giúp tôi thụ tinh nhân tạo, tôi muốn mang thai con của anh ấy, chỉ có tôi mới đủ tư cách mang cốt nhục của Lăng gia. Anh nghe rõ chưa!

Mặc dù Khương Đình Lập không biết lý do tại sao Lý Lan Hinh muốn làm như vậy, nhưng dù sao thì hiện tại anh cũng đang được xem là một người giúp đỡ Lý Lan Hinh, nên anh cũng chấp nhận, nhưng đứa bé có phải là con của Lăng Dụ Triết hay không… Hoặc có thể sinh ra an toàn hay không thì anh cũng không đảm bảo được.

- Vậy cô Lý phải đi kiểm tra trước, hơn nữa cô muốn mang thai con của Lăng tổng thì phải mẫu ADN của anh ấy.

Không biết Lý Lan Hinh đã làm cách nào nhưng sau đó cô ta đã đưa cho anh một cái lọ nhỏ, bên trong nó chính là mẫu ADN của Lăng Dụ Triết, anh nhận lấy rồi cũng đặt sang một bên để đưa Lý Lan Hinh đi kiểm tra sức khỏe.

[…]

Hà Mật khi nghe anh trai nói như vậy thì cũng chỉ biết im lặng, làm cách nào mà cô ta có thể lấy được thứ đó của anh chứ? Chẳng lẽ họ đã…

Tô Thước ngồi bên cạnh cũng nhìn ra được dáng vẻ của Hà Mật có chút không vui, không cần nói cũng biết rằng anh sắp mất đứa em gái nhỏ này rồi, chỉ là… Nếu thật sự gả em gái cho Lăng Dụ Triết thì thật sự anh không yên tâm lắm.

- Mật Mật, em nghĩ sao?

- Hả? Dạ… Nghĩ gì cơ?

Ngay từ khi nói chuyện về Lý Lan Hinh thì Khương Đình Lập đã chú ý đến thái độ của em gái, quả nhiên anh không nghĩ sai, đứa em gái nhỏ này của anh đang để tâm đến Lăng Dụ Triết và Lý Lan Hình. Dù cô luôn miệng nói rằng chỉ đang lợi dụng Lăng Dụ Triết, nhưng mà với thái độ này thì có lẽ không giống lắm. Khương Đình Lập cũng nhẹ nhàng uống một ngụm rượu, nói:

- Mật Mật, khi nào Lăng Dụ Triết mới đồng ý cắt đứt mối quan hệ của hai người?

- Em cũng không biết nữa, chắc là sau khi anh ấy và Lý Lan Hinh kết hôn… Hoặc có thể là không bao giờ.

Tô Thước giữ im lặng, anh chỉ âm thầm quan sát sắc mặt của Hà Mật và các anh em còn lại, tuy nhiên thì ngay khi khi Hà Mật nói về chuyện cắt đứt mối quan hệ thì trong giọng nói của cô có một chút không nỡ, Tô Thước không nói gì, anh bây giờ có lẽ đã hiểu được suy nghĩ của em gái rồi, anh chỉ biết âm thầm lắc đầu.

Sau đó thì không khí cũng rơi vào trầm lặng, không ai nói với ai câu nào cả, hiển nhiên thì người ở giữa như Tô Nhiễm là khó xử nhất, nói sao thì cô ấy cũng không hề liên quan đến chuyện này. Bất chợt lúc này Hà Mật lại nhìn sang anh cả, nói:

- Phải rồi anh cả, anh có nghe đến bang Mật Thước bao giờ chưa?

Câu hỏi của cô không chỉ làm cho Tô Thước khựng lại, mà ngay cả Chu Xuyên, Khương Đình Lập và cả Tô Nhiễm cũng chậm lại một nhịp. Trong lòng của họ bây giờ đều có cùng một suy nghĩ, chính là "Ai đã nhắc đến chuyện này với Hà Mật vậy chứ?".

Tô Thước dù không có ý giấu giếm em gái nhưng dù sao thì đó cũng là để bảo vệ sự an toàn của cô, nên anh ấy liền ăn một miếng trái cây, nói:

- Anh có nghe qua, mà tại sao em lại hỏi về chuyện này?

- Lăng Dụ Triết đã nói với em về việc đó, anh ấy nói bang Mật Thước đã điều tra được một chút về sự việc năm đó, bây giờ chỉ cần có thêm bằng chứng là đủ để kết tội Lý Lan Hinh. Nhưng chuyện em quan tâm không phải là chuyện này, em quan tâm đến cái tên bang đó hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!