"Hồi còn học cấp 3 tôi không nói chuyện được với các bạn khác trong lớp, chỉ có Lâm Thiếu Khiêm là có thể thảo luận về toán học, vật lý và hóa học với tôi. Cậu ấy còn mang sữa cho tôi nữa, bạn cùng lớp nói xấu tôi cậu ấy sẽ ngăn lại, tôi quên không mang sách cậu ấy sẽ đưa sách của mình cho tôi mượn vì thầy cô rất quý cậu ấy, nên sẽ không mắng cậu ấy…"
"Cô có tin, cô quên không mang sách thầy cô cũng sẽ không mắng cô không?"
"Hả? Họ sẽ không mắng tôi ư?"
"Tiếp tục nói vì sao cô lại thích cậu ta đi."
"Mỗi lần kết thúc kỳ thi thi tháng, cậu ấy sẽ chờ tôi ở trước cửa lớp rồi cùng so sánh đáp án và thảo luận để thi với tôi. Cậu ấy chưa bao giờ cho người khác chép bài tập của mình nhưng sẽ cho tôi xem…"
Trần Mặc Bạch lắc lắc đầu: "Cậu ta biết cô vốn không cần phải chép nên mới cho cô xem bài tập thôi. Hơn nữa, nếu bài nào làm sai cô sẽ nói cho cậu ta biết."
"Không đâu! Cậu ấy cũng là học bá đó!"
"Được rồi, chúng ta tiếp tục ván tiếp theo."
Trần Mặc Bạch cứ phủ nhận Lâm Thiếu Khiêm khiến Thẩm Khê không hiểu sao thấy cực kỳ bực bội. Cô quyết định cho Trần Mặc Bạch biết mặt nhưng bất đắc dĩ là anh cực kỳ kiêu ngạo mà lại thắng cô thêm một lần nữa.
"A! …Anh muốn hỏi cái gì nữa!" Thẩm Khê như vừa nghĩ ra điều gì, cô chỉ tay vào Trần Mặc Bạch nói "Tôi không cho phép anh nói xấu Lâm Thiếu Khiêm nữa đâu!"
"Xem ra Lâm Thiếu Khiêm chính là nam thần bạch nguyệt quang của cô nhỉ. Tôi không hề nói xấu anh ta nhé, tôi muốn biết cô đã từng tỏ tình với cậu ta chưa?"
(Bạch nguyệt quang: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình)
"Nam thần? Bạch nguyệt quang?" Đó là cái quỷ gì vậy! Vết đen mặt trời sao!
(Vết Đen Mặt Trời là các khu vực có sự xuất hiện Vết Đen trên bề mặt Mặt Trời. Độ sáng bề mặt của vết đen vào khoảng 1/4 độ sáng của những vùng xung quanh (độ sáng này là rất nguy hiểm đối với mắt người). Nguyên nhân xuất hiện vết đen là do nhiệt độ của chúng thấp hơn các vùng xung quanh, một hiện tượng gây ra bởi các biến đổi từ trường rất mạnh trên Mặt Trời. Trong quá trình phát triển, từ trường của vết đen cũng tăng dần. Chu kỳ xuất hiện vết đen vào khoảng xấp xỉ 11 năm.
Vết đen thường xuất hiện thành từng nhóm đặc biệt là các nhóm đôi, từ trường của các nhóm đôi thường khác cực. Những vết đen rộng nhất, đường kính vào cỡ 104 km, tồn tại khoảng 2 tháng, còn hầu hết các vết đen chỉ tồn tại vài ngày sau đó được thay thế bởi các vết đen khác. Sự phân bố vết đen chủ yếu tập trung trong phạm vi từ 8 độ đến 35 độ hai bên đường xích đạo của Mặt trời. Nguồn: wiki)
"Không."
"Ồ, thì ra là cô đơn phương cậu ta!"
"Chả liên quan gì đến anh." Thẩm Khê nhỏ giọng nói.
Nhưng Trần Mặc Bạch lại nghe thấy rất rõ.
Thẩm Khê nhìn thời gian, đã hơn hai giờ sáng. Bỗng nhiên cô có chút lo lắng Trần Mặc Bạch nói buồn ngủ… thời gian cô ở đây đã không còn nhiều nữa.
"Cô có buồn ngủ không?" Trần Mặc Bạch hỏi.
"Không hề!" Thẩm Khê trả lời mà không cần suy nghĩ. Cô đang cực kỳ tức giận đấy, sao có thể buồn ngủ được!
"Ồ, được đấy, tôi cũng không buồn ngủ."
Vì thế Thẩm Khê lại tiếp tục bị Trần Mặc Bạch nghiền áp.
"Anh muốn hỏi cái gì liền hỏi đi…"
"Ngoại trừ hôn chào hỏi ở bên ngoài, cô đã từng hôn ai hoặc được ai hôn chưa?" Khóe môi của Trần Mặc Bạch cong lên.
(Bên phương Tây người ta hay hôn chào hỏi bằng cách hôn má)
Lông mày của Thẩm Khê nhướn lên, cô chắc chắn đây là cái bẫy của Trần Mặc Bạch. Nếu cô nói dối là có, nhất định anh chàng này sẽ hỏi người đó là ai, nếu cô nói không thì sẽ bị anh ta cười nhạo một lúc lâu.
"Nếu cô mà nói dối trận đấu này liền kết thúc." Trần Mặc Bạch nói trước khi Thẩm Khê mở miệng.
Thẩm Khê như bị nghẹn lại, mãi mà không thể nói thành lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!