(Tọa hoài bất loạn: ngồi mà trong lòng vẫn không loạn, ý chỉ người nam đoan chính, dù ở cạnh người nữ mà trong tâm không nảy sinh ý đồ xấu)
Ánh mắt của Trần Mặc Bạch càng lúc càng lạnh, Hách Dương lắp bắp: "Tôi… uống hơi nhiều nên tay run… gửi tin nhắn nhầm người… nhưng tôi đã nói cho tiến sĩ Thẩm biết là mình gửi nhầm người rồi…"
Ở trong nhà vệ sinh, Hách Dương vốn phải gửi tin nhắn cho Triệu Dĩnh Nịnh nói Trần Mặc Bạch uống say nên nhờ cô ấy đến đón, như vậy cô ấy có thể bắt gặp cảnh Trần Mặc Bạch ôm ấp người phụ nữ khác, việc xem mắt kia có thể kết thúc luôn.
Trần Mặc Bạch thoáng nhìn trần nhà, Hách Dương đã hiểu được suy nghĩ của anh: không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Hách Dương há miệng thở dốc, vừa định nói gì đó thì hành lang vang lên tiếng giày cao gót, Triệu Dĩnh Nịnh vừa mới đi giờ đã quay lại.
Cô ta đút tay vào túi áo, đi đến trước mặt Trần Mặc Bạch, khóe môi cong lên, vỗ vỗ tây trang của anh: "Anh uống nhiều rượu như vậy không thấy nóng sao?"
"Không nóng." Trần Mặc Bạch trả lời.
Triệu Dĩnh Nịnh nhích lại gần Trần Mặc Bạch, nói: "Trên người anh có mùi rượu nhưng khi nói chuyện thì mùi rượu lại không nồng, xem ra anh cũng chưa uống bao nhiêu." Đối lập hoàn toàn với mấy vị uống nhiều như Hoắc tổng hay Lưu tổng.
"Anh không cởi áo vest, cúc áo sơ mi cũng không cởi, anh không cảm nhận được sức nóng của người đẹp trong lòng sao?" Triệu Dĩnh Nịnh lại hỏi.
Hách Dương nhịn không được mà lùi về phía sau hai bước, trong lòng không khỏi cảm thán: cái cô Triệu này thật là lợi hại, chắc chắn là kỳ phùng địch thủ của Trần Mặc Bạch!
"Cảm ơn cô Triệu đã quan tâm."
"Hay là anh thích được người đẹp cởi hộ?" Triệu Dĩnh Nịnh liếc Katie.
Katie nghiêng mặt đi.
"Tôi thích tự làm hơn."
Tầm mắt của Triệu Dĩnh Nịnh nhìn Trần Mặc Bạch từ ngực rồi dần di chuyển xuống phía dưới: "Vừa rồi hai người ngồi gần như vậy cũng không thấy anh có phản ứng gì. Xem ra hoặc là cơ thể Trần thiếu có chỗ thiếu hụt…"
Hách Dương che miệng cười đến nội thương.
"Hoặc là thật ra anh không vừa mắt đối phương. Tôi tin anh là người ở trường hợp sau." Triệu Dĩnh Nịnh cởi chiếc áo vest của Trần Mặc Bạch xuống, ném nó lên ghế sô pha. "Đối với đàn ông, đi xã giao là việc khó tránh khỏi. Nhưng có người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn như Liễu Hạ Huệ thì tôi rất tán thưởng anh. Đừng quên buổi hẹn chơi golf cuối tuần này của chúng ta." Nói xong, Triệu Dĩnh Nịnh liền xoay người bỏ đi.
Thẩm Khê vẫn đứng trước cửa, khóe miệng hơi nâng lên, trên mặt viết đầy chữ "thì ra là thế".
Đợi đến khi Triệu Dĩnh Nịnh đã đi xa Trần Mặc Bạch mới quay lại sô pha lấy áo vest của mình, đi đến trước mặt Thẩm Khê, nói: "Muộn rồi, tôi đưa cô về."
"Ồ! Cô gái này là ai vậy? Trần thiếu không giới thiệu đã định đưa người đi sao? Thật không cho chúng tôi mặt mũi mà!" Vừa xem được một vở kịch hay nên giọng nói của Hoắc tổng tràn đầy sự vui vẻ.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Hách Dương nghĩ phải nhanh chóng nói danh tính của Thẩm Khê cho mấy vị này biết để họ biết cô không trong cái vòng luẩn quẩn này, để cô có thể rời đi càng sớm càng tốt: "Đây là cô Thẩm
- một kỹ sư hệ thống treo đầy nổi tiếng trở về từ nước Mỹ."
"Ồ!
Tiến sĩ Thẩm! Ngưỡng mộ đã lâu! Ngưỡng mộ đã lâu."
"Chúng ta thật có duyên, đến đây uống một ly nào!"
Thẩm Khê ngây ngốc nhìn mọi thứ trước mắt, Lưu tổng huých Katie một cái, Katie lập tức chạy nhanh đến với vẻ mặt đầy sự nhiệt tình kéo Thẩm Khê lại đây. Trần Mặc Bạch duỗi tay nhưng không kịp kéo Thẩm Khê, Lưu tổng đã bắt đầu rót rượu vang đỏ vào một cái bát lớn.
Cuối cùng Thẩm Khê cũng có phản ứng, cô xua tay, nói: "Tôi… tôi không uống rượu!"
"Rượu vang đỏ, không nặng đâu." Hoắc tổng lại muốn rót tiếp.
Hách Dương thấy đuôi lông mày của Trần Mặc Bạch chuẩn bị đâm thủng bầu trời, nghĩ đến người khởi xướng là mình liền chạy ra ngăn cản: "Tiến sĩ Thẩm không uống được một bát lớn như vậy đâu! Bụng cô ấy không chứa được, Hoắc tổng đừng đùa!"
Lưu tổng thấy Hách Dương che chở cho Thẩm Khê liền cười nói: "Nếu như không uống được cái kia thì uống cái này? Cái này ít thôi, chắc chắn bụng sẽ chứa được!" Tay ông ta chỉ Depth charge.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!