Chương 36: Đối ẩm

Lúc Hàn Vũ tới Túy Dương lâu thì mặt trời cũng đã lên tới đỉnh đầu, hắn chưa kịp đưa mắt tìm kiếm ba người Ngọc Linh thì một tên tiểu nhị đã bước đến đon đả:

"Đại thiếu, Dương tiểu thư có dặn tiểu nhân chuyển lời đến Đại thiếu là bọn họ đi qua bên Thính Phong Tiểu Trúc đợi Đại thiếu rồi ạ"

"Ồ vậy sao, mấy cô nhóc này lại bày trò gì không biết?"

"Dạ, hình như mấy vị tiểu thư được một công tử mặt trắng mời đó Đại thiếu."

"Vậy sao?" Hàn Vũ nghi hoặc hỏi lại: "Ngươi có nhận thức được người kia không?"

"Dạ không, nhưng nhìn cái tướng ẽo à ẽo uột chắc là thế gia công tử nhà giàu có nào rồi."

Hàn Vũ hồ nghi, xong không hỏi nữa, hắn nhờ tiểu nhị chỉ đường đến Thính Phong Tiểu Trúc.

Theo sự chỉ dẫn của gã tiểu nhị tên A Tam, Hàn Vũ rất nhanh tìm được địa điểm.

Đó là một lầu các liên hợp nằm xen lẫn giữa rừng trúc xanh biếc, xung quanh được thiết kế một hệ thống dẫn nước uốn lượn vòng quanh tạo ra một kiến trúc tổng thể nhìn vô cùng cao cấp.

So với nó, Túy Dương lâu quả thật như một cái chuồng xí xấu xí.

"Quả thật ở đâu có con người thì đều có sự phân chia đẳng cấp." Hàn Vũ cảm khái bước vào trong.

Ngay lập tức một thiếu nữ mặc đồng phục màu xanh biếc có thêu ấn ký ba lá trúc bước tới chào đón:

"Hoan nghênh công tử đến Tiểu Trúc, xin hỏi công tử đi mấy người ạ?"

Hàn Vũ gật đầu tỏ vẻ tán thưởng cung cách làm ăn chuyên nghiệp, rồi nói:

"Ta có bạn đợi ở trong rồi, là ba nữ một nam."

"Ồ mạn phép xin hỏi công tử có phải là Hàn Vũ, Hàn công tử đúng không?"

"Chính là ta!"

"Vậy xin mời công tử đi theo tiểu nữ."

Nói rồi nàng dẫn hắn đi vào trong, xuyên qua mấy gian nhà, Hàn Vũ càng cảm thấy được vẻ đẹp thanh tịnh ở nơi đây.

Không lâu sau, cả hai đến một gian phòng nằm độc lập bên một mảnh vườn trúc, bên cạnh đó có một ao nhỏ nuôi cá nước chảy róc rách.

Bên trong gian phòng vang tiếng cười đùa không lẫn đi đâu được của Vân Hi và Ngọc Linh, Hàn Vũ thở nhẹ một hơi như trút được gánh nặng rồi gõ cửa bước vào.

"A Vũ ca đến rồi!" Ngọc Linh reo lên mừng rỡ.

Hàn Vũ đảo mắt nhìn quanh phòng, phát hiện ra vị công tử thần bí nọ chính là Thiên ca mình đã có dịp gặp mặt lần trước thì không khỏi bất ngờ.

Hắn vừa cười vừa ngồi xuống: "Tưởng ai hóa ra là Thiên ca mời khách, vậy tiểu đệ xin cảm ơn trước."

Mộ Thiên Di mìm cười phe phẩy quạt trả lời:

"Gặp nhau chính là nhân duyên vậy mời một bữa cơm có tính là gì đâu, Hàn tiểu đệ không phải khách sáo như thế."

Hàn Vũ nghĩ thầm:

"Xem chừng cô nàng này nghiện cosplay nam trang rồi, nói chuyện cũng rất có phong phạm nam nhân."

Trên bàn đã gọi khá nhiều đồ ăn nên Hàn Vũ không gọi thêm nữa, chỉ rót chén trà rồi mời Mộ Thiên Di xem như đã nhập tiệc.

Rất nhanh, sự cố gặp Mặc Kiếm Tâm đã được Ngọc Linh nhanh nhảu kể ra, cộng với sự thêm mắm dặm muối của nàng, câu chuyện đã biến thành kịch bản ngôn tình điển hình của motif anh hùng cứu mỹ nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!