"Tối nay bọn mình chơi Kokkuri
-san đi!"
- Tsuyoku, thằng con trai gan nhất lớp cũng như thằng bạn thân của chúng tôi lên tiếng.
Hikame, cô bé hoa khôi của lớp lo lắng nhìn tôi. Itana ngồi bên cạnh tôi thì hào hứng gật đầu. Rồi cả Eri cũng gật đầu.
"Còn Risa, cậu có chơi không?"
- Tsuyoku hỏi tôi.
"Mọi người thế nào thì tôi thế đấy!" Tôi trả lời.
Thế là cả bọn chúng tôi lấy giấy bút ra và bắt đầu làm. Đồng 10 yên thì là do Eri, cô nàng là đứa giàu nhất nhóm mà. Rồi Hikame vẽ, một cổng Torri bằng bút đỏ, phía dưới là hàng chữ từ A
-Z rồi đến các số từ 1-9. Tôi bỗng hỏi:
"Sao cậu hiểu rõ về cách làm thế, Hikame?"
"À! Chắc cậu chưa biết nhỉ. Nhà tớ ở đền mà!"
- Cô nàng vừa trả lời vừa ngượng nghịu cười.- "Nhưng tớ nghĩ chúng ta không nên chơi trò này, tớ có linh cảm xấu."
Tôi nhíu mày sau câu nói đó.
"Đây, luật chơi đây, đọc đi!"
- Tsuyoku đưa cho mỗi tờ một tờ giấy.
"Mọi người đọc xong rồi đúng không? Chơi thôi!""Kokkuri
-san, Kokkuri
-san, nếu Người ở đó, xin hãy di chuyển đồng xu này!"
Đồng xu lần lượt trượt trên tờ giấy và đến Yes rồi lại trở về Torii đỏ. Cả bọn liếc mắt nhìn nhau xem ai hỏi trước. Và người xung phong là Itana.
"Kokkuri
-san, bao nhiêu tuổi tôi sẽ có người yêu?"
Đồng xu lần lượt trượt trên tờ giấy. Đầu tiên là số 1, rồi đến số 9.
"19 ư? Cậu có người yêu sớm quá đấy!"
- Tsuyoku nói đùa.
Rồi từng đứa một hỏi. Mỗi người nhận lại câu trả lời, có đứa vừa ý, có đứa thì không. Rồi cũng đến lúc chúng tôi phải về. Việc dọn dẹp giao cho Tsuyoku.
Chào tạm biệt nhau xong, ai về nhà người đấy. Tôi cũng về nhà mình...
Sáng hôm sau, tất cả chúng tôi đến lớp, mắt đứa nào cũng thâm quầng vì thiếu ngủ. Chúng tôi hẹn nhau giờ ra chơi sẽ nói về truyện ngày hôm qua...
Giờ ra chơi cuối cùng cũng đến. Chúng tôi nhanh chóng đén diểm hẹn, điểm hẹn là nhà kho.
Tôi lên tiếng trước:
"Sao nhìn ai cũng mệt mỏi quá vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!