Chương 7: (Vô Đề)

Lúc nhìn thấy cái tên này, Diệp Phỉ Nhiên thiếu chút nữa cười phun sữa ra yếm.

Nếu như gặp phải loại tình huống này vào ngày thường, Diệp phu nhân khẳng định sẽ lo lắng đi mời nhũ mẫu lại xem, nhưng nàng kết hợp với dưa mình vừa mới nghe được, khóe môi co rúm hắng giọng, nghĩ thầm tiểu tử thúi này, ngươi có biết cái dưa ngươi đang cười nhạo là của biểu cữu nhà ngươi không !

Diệp Phỉ Nhiên vẫn còn đang châm chọc trong lòng: [Hạ cô nương này nghĩ gì vậy? Chỉ bằng cái tên này cũng biết cha mẹ hắn thiếu văn hóa rồi. Ngươi nói chuyện yêu đương cùng người như vậy, cô nương ngươi có phải ăn nhiều sơn hào hải vị quá nên mới muốn gặm bánh ngô à?]

Diệp phu nhân và Tô phu nhân đã nghẹn cười chỉ thiếu điều muốn ngất đi, đứa nhỏ này sao lại đáng yêu như vậy chứ?

Tô phu nhân nhịn không được khen: "Tiểu muội, muội thật sự đã sinh được một cục cưng rồi, về sau không cần lo lắng cuộc sống đơn điệu."

Diệp phu nhân cũng nói: "Phải, Phỉ Nhi thật sự không giống với tưởng tượng của ta, đứa nhỏ này rất thú vị. "

Cười thì cười, hai người giờ phút này đều lo lắng vô cùng.

Lạc Thân Vương là đứa bé được bọn họ nhìn từ khi còn bé đến lúc lớn lên, là một đứa nhỏ cực kỳ ôn hậu, tiên đế cưng chiều nó, đất phong cũng được thiết lập ở gần kinh thành. 

Vương phi được chọn là đích nữ của Trường Viễn Hầu, dòng dõi không kém, tài năng cũng rất tốt, bộ dáng đoan trang, chỉ có điều tính tình hơi phản nghịch.

Diệp phu nhân lôi kéo Tô phu nhân ra gian ngoài, nhỏ giọng thương lượng với nàng: "Tiệc đầy tháng của Phỉ Nhi tổ chức vào mùng mười tháng sau, đến lúc đó ta mời lão thái phi và Lạc Thân Vương điện hạ tới. Bên Hạ gia, còn cần trưởng tẩu tự mình đi một chuyến. Từ khi Diệp gia suy thoái, Hạ gia vẫn không để chúng ta vào mắt. Nhưng nếu trưởng tẩu tự mình đi, chắc hẳn Hạ Hầu gia vẫn sẽ nể mặt."

Tô gia cũng có tước vị, Tô phu nhân được xem như gả cho người có địa vị thấp hơn gia đình nàng.

Tô phu nhân gật đầu: "Được được được, chuyện này ta tự mình đi làm."

Nói xong Tô phu nhân thở dài: "Muội nói xem có phải ngày thường chúng ta sống mơ hồ quá không, bề ngoài nhìn như bình tĩnh an bình, ai có thể nghĩ đến, sau lưng có nhiều chuyện phiền phức như thế?"

Nếu không phải Diệp Phỉ Nhiên ra đời, e rằng Tô gia đã bắt đầu xui xẻo rồi.

Vốn dĩ trong truyện gốc, cái chết của Diệp phu nhân Tô Hạo Vân cũng chính là mở màn cho sự diệt vong của Tô gia.

Diệp phu nhân tìm được đường sống trong chỗ chết chỉ có một cảm xúc duy nhất, nói: "Trời không diệt Tô gia ta, nói không chừng phía sau còn có đại loạn gì nữa. Trưởng tẩu nhất định phải cẩn thận, đợi tới khi mọi chuyện yên bình thì buông lỏng cảnh giác cũng không muộn."

Tô phu nhân gật đầu, cũng biết chuyện mấy ngày nay mình phát hiện không phải chuyện đùa, tự nhiên sẽ cực kỳ để ý.

Mà Diệp Phỉ Nhiên sở dĩ nói cái tên Nam Cung Cường này quen tai, bởi vì người này chính là người đoạt công danh của Tô đại biểu ca.

Gia đình nhà Nam Cung Cường cũng là quan lớn triều đình tam phẩm, nếu là cưới một cô nương môn đăng hộ đối cũng xem như cường cường liên hợp.

Đương nhiên, nếu như Trường Viễn Hầu cố ý, tự nguyện để cho con gái gả thấp xuống cũng coi như là câu chuyện được người người ca tụng.

Đáng tiếc, Trường Viễn Hầu toàn tâm toàn ý muốn cho con gái gả vào hoàng gia. Sau khi bỏ lỡ đợt đại tuyển tú mới chú ý đến Lạc Thân Vương.

Lạc Thân Vương trời sinh tính tình không thích triều đình, chỉ thích du sơn ngoạn thủy, tuy là thân vương, nhưng lại cảm thấy rất hứng thú với chuyện dân gian.

Chẳng qua y cũng không nhàn rỗi, mỗi lần nơi nào có thiên tai, Lạc Thân Vương đều sẽ tự mình xin lệnh chạy đi cứu trợ thiên tai.

Hoàng đế rất coi trọng y, phong thưởng rất nhiều đến Lạc Thân Vương phủ.

Lão thái phi tuổi tác đã cao, hoàng đế cũng đặc biệt cho bà xuất cung ở cùng con trai, như vậy cuộc sống tuổi già của lão thái phi cũng có thể ấm áp một chút.

Hoàng đế là một hoàng đế tốt, chỉ là không có tài năng lớn, xem như hạng người đức tài bình thường, cũng giữ được cơ nghiệp lớn như Đại Ninh triều.

Nam Cung Cường trêu chọc đích nữ Hầu phủ nhà người ta, vừa thấy Trường Viễn Hầu phủ muốn nghị thân với Lạc Thân Vương liền lập tức phủi mông rời đi.

Kỳ thật dưa này ăn đến đây còn chưa tính là hết, bởi vì còn có một phần là màu xám.

Diệp Phỉ Nhiên phát hiện, phàm là dưa lớn, đều không cho cậu ăn hết, ăn một nửa là đã được cho vài đồng dưa.

Lúc Diệp phu nhân trở về nghe tiếng lòng của con trai, lại thấy cậu đang lẩm nhẩm: "Hạ Tích Nhiễm gả cho Lạc Thân Vương vẫn nhớ mãi không quên tên cặn bã kia, vậy mà lại lặng lẽ ôm con đi tìm Nam Cung Cường, chỉ rõ thân thế của đứa nhỏ. Nam Cung Cường ngay từ đầu cũng không muốn nhận, sau đó không cam lòng nên liên hợp với Hạ Tích Nhiễm hãm hại Lạc Thân Vương, khiến cho Lạc Thân Vương bị hoàng thượng nghi kỵ..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!