Diệp Phỉ Nhiên ôm hộp bách bảo trong lòng, ánh mắt tò mò nhìn ra bên ngoài.
Thấy cậu tò mò, Lục hoàng tử bế cậu lên xe đẩy, đẩy cậu ra sân trước xem chuyện vui.
Người đến truyền chiếu chỉ lại là Hồ công công, Hồ công công đã truyền chiếu chỉ hai lần trong chuyến công du nên khối lượng công việc khá nặng nề.
Khác với sự nghiêm túc khi đến Diệp trạch, vẻ mặt Hồ công công tươi cười khi nhìn thấy Tô tướng quân, mở miệng nói: "Trước hết chúng ta xin chúc mừng Tô tướng quân được thăng quan."
Tô tướng quân không hiểu, hỏi: "Thăng quan? Chuyện này… Hoàng thượng lại muốn thăng quan cho ta sao?"
Hồ công công kinh ngạc nói: "Này, tướng quân đại nhân của ta, sao vẻ mặt của ngài có vẻ không vui thế? Thăng quan không phải là một chuyện tốt sao?"
Tô tướng quân cũng không muốn giải thích nhiều, đối với người khác, thăng quan có thể nói là một chuyện tốt, nhưng đối với Tô gia thì đó chưa chắc đã là chuyện tốt.
Nhưng cho dù là như thế nào, thì tin thăng quan cũng là tin tốt khiến cho tinh thần phấn chấn, y lập tức quỳ xuống, cung kính nói: "Thần, Tô Hạo Thanh tiếp chỉ."
Hồ công công mở thánh chỉ và đọc: "Bởi vì Tô Hạo Thanh đã nhổ tận gốc cọc ngầm Bắc Liêu, cứu Đại Ninh ta rơi vào tư tưởng ngoại bang, có công lớn, đặc biệt thăng làm Đại tướng quân trấn quân nhị phẩm."
Ánh mắt Diệp Phỉ Nhiên lập tức sáng lên, Tô tướng quân cũng vô cùng bất ngờ, Đại Ninh thiết lập quan võ có một đại tướng quân nhất phẩm, một đại tướng quân phiêu kỵ nhất phẩm, một đại tướng quân phụ quốc chính nhị phẩm, một đại tướng quân trấn quân nhị phẩm.
Phía dưới có mấy tướng quân chính tam phẩm, tuy y chỉ thăng một cấp, nhưng đây chính là sự nhảy vọt về chất.
Y vốn tưởng rằng Hoàng thượng chỉ thăng cho y từ đại tướng quân chính tam phẩm hạ Hoài Hoá lên đại tướng quân chính tam phẩm thượng Hoài Hóa, ai ngờ lại trực tiếp nhảy hai cấp, thăng lên đại tướng quân trấn quân nhị phẩm.
Ngoài ra đại tướng quân phụ quốc chính nhị phẩm đang bỏ trống, đại tướng quân phiêu kỵ nhất phẩm đã có tuổi, trên thực tế Tô Hạo Thanh là người thứ hai trở thành võ tướng ở Đại Ninh.
Ngoài đại tướng quân tiết quý nhất phẩm thì đại tướng quân trấn quân dưới tình huống đặc thù có thể dựa vào lang phù để điều ba quân, là đại tướng quân có thực quyền chân chính.
Nói cách khác, ngoại trừ mấy vạn quân Tô gia của riêng Tô gia, Tô Hạo Thanh còn có thêm chức quyền thống lĩnh ba quân.
Quyết định này đã khiến cho triều đình và dân chúng khiếp sợ, tất cả mọi người đều không hiểu được ý định của Hoàng Đế.
Tiếng lòng Diệp Phỉ Nhiên cũng nghe có vẻ nghi ngờ: [Hoàng thượng bị sao thế? Đột nhiên lại phong đại cữu cữu làm đại tướng quân trấn quân, chẳng lẽ ông ấy bắt đầu muốn đối phó với Kính Quốc Công phủ? Kính Quốc Công phủ cây to rễ sâu, nâng Tô gia lên để chống lại Vương gia, chậc chậc chậc, đây không phải chuyện tốt đối với Tô gia!]
Tất cả người của Tô gia bao gồm cả Lục hoàng tử đều nghe thấy tiếng lòng của Diệp Phỉ Nhiên, nhưng đây là hoàng mệnh, người Tô gia không thể không tuân theo.
Tô Hạo Thanh đứng dậy, tiếp nhận thánh chỉ Hồ công công trao cho, đáp lời: "Thần Tô Hạo Thanh tiếp chỉ, nhất định sẽ tuân theo hoàng mệnh."
Sau khi nhận xong, Tô Hạo Thanh tiến lên hỏi Hồ công công: "Công công, Hoàng thượng liên tiếp thăng quan cho ta ba lần trong vòng nửa năm, việc này…"
Tô Hạo Vân ở phía sau không nói nên lời, đại ca nàng cái gì cũng tốt, chỉ có điều y quá chính trực. Lúc này nàng lập tức tiến lên, móc từ trong ngực ra một túi bạc nhét vào tay Hồ công công, cười nói: "Đúng vậy, Hồ công công, ngài là hồng nhân nhất đẳng bên cạnh Hoàng thượng, chắc hẳn ngài biết một số nội tình phải không?"
Hồ công công cười híp mắt nhận lấy túi bạc Tô Hạo Vân đưa cho, nhìn thoáng qua Tô tướng quân nói: "Ta cũng chỉ có thể nhắc nhẹ một câu, nói nhiều thì sẽ làm hỏng đại sự của Vạn tuế gia. Sáng sớm hôm nay, Vạn tuế gia vội vàng phái chuyển thư khiển trách cấp bách vượt tám trăm dặm cho đại tướng quân tiết quý. Khi tuyến phòng thủ bị lộ, Vạn tuế gia nổi trận lôi đình, Tiết Quý đại tướng quân sợ rằng sẽ bị treo cổ.
Nhưng trước mắt nhìn toàn bộ triều dã, trong số đại tướng quân tam phẩm thì ngoại trừ Tô đại tướng quân ra thì gần như tất cả đều là người của Kính quốc công phủ. Hoàng thượng có tâm đề bạt một người lên, để tránh tái phạm sai lầm như Tiết Quý, sẽ không có người nào dùng được. Tuy nhiên Hoàng thượng thật sự sợ, hiện giờ Kính quốc công phủ một tay che trời, không có bất kỳ người nào có thể cân bằng. Chuyện này… Ôi chao, ta lỡ lời rồi… Tóm lại Tô tướng quân phải có sự chuẩn bị, hiện tại Đại Ninh nhìn như gió êm biển lặng, nhưng sợ là sắp gặp phải một hồi gió tanh mưa máu."
Nói xong ông ta hành lễ với Tô tướng quân, sờ sờ túi bạc nặng trịch trên tay thầm nghĩ, vẫn là Tô phu nhân biết làm việc. Với số tiền này, ông ta có thể mua được một căn nhà lớn hơn ở ngoài cung.
Ông ta nghĩ cũng cảm thấy kỳ lạ, vốn tưởng rằng Tô gia không chống đỡ nổi trong hai năm dưới sự bao vây toàn diện của Kính Quốc Công phủ.
Nghe nói mấy ngày trước lão thái phi xảy ra chuyện, nếu vị thái phi kia gặp chuyện không may thì lần này Tô gia lại bị hãm hại thành công, vậy thì chờ đợi Tô gia không phải là liên tiếp thăng ba cấp, mà là Diệp gia lật ngược tình thế.
Diệp Phỉ Nhiên biết rõ điều này nhất, trong nguyên tác cữu cữu của cậu là người bị giáng ba cấp liên tiếp. Hơn nữa, còn là từ Vân Huy tướng quân tam phẩm xuống tuần phòng doanh thủ tướng ngũ phẩm.
Hiện tại cũng chỉ là để Diệp Thừa Trạch nếm trải nỗi đau khổ của Tô gia trong nguyên tác, Diệp Phỉ Nhiên cảm thấy đây đã là thoải mái cho ông ta rồi.
Tô Hạo Thanh nhận thánh chỉ với vẻ mặt khá phức tạp, nhưng Tô Hạo Vân lại hết sức lạc quan, tiến lên hỏi: "Đại ca sao vậy? Liên tiếp thăng hai cấp mà vẫn không vui sao? Trong vòng nửa năm liên tục thăng ba cấp, đây là vinh quang gia thân ở Đại Ninh."
Tô Hạo Thanh đau đầu nói: "Muội muội, muội đừng giễu cợt ta, muội không nghe thấy Hồ công công nói sao? Tô gia chúng ta xem như bị Hoàng thượng đưa lên tầm ngắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!