Hiểu rõ kịch bản đến đây, Diệp Phỉ Nhiên tức đến mức hộc máu.
Tô Gia thật là đáng thương, cả gia tộc cứ từng bước bị xâm chiếm, ngay cả Nhị biểu ca cũng trở thành thái giám!
Hơn nữa, Tứ hoàng tử cũng có chút kỳ lạ, theo biểu hiện của hắn, có lẽ hắn yêu Nhị biểu ca?
Nhưng tại sao hắn lại hạ lệnh thiến Nhị biểu ca, chẳng lẽ là vì không yêu được mà sinh hận sao?
Cậu cảm thấy có điều kỳ lạ, chắc chắn trên người Tứ hoàng tử cũng có vấn đề, không biết có phải bị tên nam chính kia hạ thủ đoạn gì không.
Trên kẻ này chắc chắn có khả năng đặc biệt gì đó mà cậu chưa biết rõ, nói không chừng là khả năng điều khiển tâm trí người khác đấy!
Nếu vậy thì cũng hợp lý, bằng không sao có thể giải thích việc Tứ hoàng tử sao lại có hành động điên rồ như vậy đối với Diệp Kỳ Sâm?
Nếu như nói về tài năng, Nhị biểu ca của cậu trong nguyên tác mới mười ba tuổi đã là Võ Trạng Nguyên, nhân tài như y chẳng phải là trăm năm có một sao?
Cậu hiện tại rất hy vọng chuyện này không xảy ra, bởi vì theo kịch bản, sau khi cậu xuyên không đến thì tất cả những chuyện đó đều không xảy ra.
Vậy chẳng lẽ chuyện của Nhị biểu ca và Tứ hoàng tử có thể không xảy ra vì hiệu cánh bướm mà mình gây ra sao?
Thấy Diệp Phỉ Nhiên buồn rầu không vui, Dật thân vương trong bộ trang phục mới đón năm mới đến xoa đầu cậu, nhẹ giọng nói: "Phỉ Nhi muốn... đến... hậu viện ngắm... tuyết không!"
Hai mắt Diệp Phỉ Nhiên sáng lên, trong lòng cậu reo vang: [Ôi, ca ca có thể nói liên tiếp ba từ, giỏi lắm, rất có tiến bộ đó nha!]
Lục hoàng tử bất đắc dĩ cười nhẹ, bế cậu lên, đi về phía hậu viện.
Diệp Phỉ Nhiên bất giác nhận ra, mặc dù Lục hoàng tử nhìn qua yếu ớt, nhưng thực chất lại rất khỏe, hắn ta cao chưa tới một mét hai, nặng khoảng hai ba mươi cân, vậy mà vẫn có thể bế một đứa nhóc nặng gần mười cân như cậu một cách dễ dàng.
Không chỉ có thể bế, mà còn bế lên rất nhẹ nhàng, rõ ràng người này cũng có thiên phú võ nghệ.
Sắp tới, Lục hoàng tử sẽ tròn bảy tuổi, lúc đó chắc chắn hắn ta sẽ trưởng thành hơn, chỉ là trước mặt người khác hắn ta vẫn giả vờ ngây ngô.
Diệp Phỉ Nhiên đưa tay ôm cổ Lục hoàng tử, miệng nhỏ mấp máy như muốn nói, lời trong lòng lại truyền ra: [Oa, đẹp quá! Giăng đèn kết hoa, không khí Tết thật tuyệt vời.]
Người xưa cực kỳ chú trọng cảm giác nghi thức, cửa hiên còn dán câu đối xuân, tất cả đều do Đại biểu ca viết. Đại biểu tỷ mặc bộ đồ lộng lẫy nhất, đang xách theo đèn lồng đỏ, chơi đùa cùng nha hoàn trong sân. Khi thấy Diệp Phỉ Nhiên đến, nàng tiến lại gần cười nói: "Phỉ Nhi đến rồi à, Phỉ Nhi của chúng ta lại lớn hơn chút rồi. Nhà ai có đệ đệ đáng yêu như vậy, ôi, hóa ra là nhà ta!"
Đại biểu tỷ tràn đầy tình thương của mẹ, lần trước nghị thân không thành, giờ nàng đã mười chín tuổi, nhưng nhà họ Tô vẫn không vội.
Thời Đại Ninh, con gái mười lăm mười sáu tuổi đã bắt đầu nghị thân, đến mười bảy mười tám thì đã một nách hai con rồi.
Tô phu nhân đã nghĩ thông suốt, nếu Đại Oánh muốn đến kỵ xạ doanh thì cứ đi thoải mái. Dẫu sao dù em chồng có thông minh sáng sủa bao nhiêu, hôn nhân vẫn có thể rơi vào kết cục này.
Chỉ cần Đại Oánh không cảm thấy tiếc nuối, thì người làm cha mẹ như họ cũng không có gì phải tiếc nuối.
Diệp Phỉ Nhiên không chịu nổi lời nói sến sẩm đến buồn nôn của đại biểu tỷ, trong lòng cậu nghĩ: [Đại biểu tỷ, giọng của tỷ mà sống ở thế kỷ hai mươi mốt chắc sẽ là một diễn viên lồng tiếng.]
Theo những thông tin Diệp Phỉ Nhiên thỉnh thoảng tiết lộ, nhà họ Tô đều hiểu cậu đến từ một quốc gia gọi là "Thế Kỷ Hai Mươi Mốt", mặc dù họ không biết quốc gia đó ở đâu, nhưng lại tưởng tượng đó là một chốn hòa bình thịnh vượng.
Ban đầu Diệp Phỉ Nhiên rất ngạc nhiên, tại triều Đại Ninh, mọi người phân cấp chiếu theo tuổi tác, không phân biệt nam nữ, tại sao nhà họ Tô lại có đại biểu ca và đại biểu tỷ?
Về sau mới biết, đại biểu ca và đại biểu tỷ là một cặp song sinh long phụng, cả hai không ai chịu làm lão nhị, nên đều được gọi là lão đại.
Chỉ từ chuyện này cũng thấy cha mẹ Tô rất dân chủ, biết tôn trọng ý kiến con cái.
Đại biểu tỷ còn tiếp tục đùa với Diệp Phỉ Nhiên: "Phỉ Nhi, đệ nhìn xem đây là gì? Đây là đèn lồng tỷ tự tay làm, có đẹp không? Tặng cho Phỉ Nhi nhé? Trên này còn có hình con giáp tuổi của Phỉ Nhi, Phỉ Nhi là con thỏ nhỏ phải không nào?"
Diệp Phỉ Nhiên cảm động muốn khóc: [Thì ra đây là đèn lồng biểu tỷ tự tay làm cho mình, cảm động quá huhuhu ~! Biểu tỷ tốt quá đi à!]
Lục hoàng tử cau mày, ánh mắt lấp lánh, không rõ trong đầu đang nghĩ gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!