Chương 32: (Vô Đề)

Sau một thời gian dài không trở về Diệp gia, Diệp phu nhân mới quay lại trước một ngày khi buổi tiệc ở Mai Viên diễn ra.

Diệp Thừa Trạch nhìn thấy nàng bèn buông lời châm chọc: "Phu nhân đã quên bản thân mình là người của Diệp gia rồi sao? Về nhà mẹ đẻ ở đến tận nửa tháng, đúng là khó tìm được phu nhân nhà nào như nàng đấy."

Diệp phu nhân cũng không chịu thua mà đáp trả: "Trí nhớ của phu quân vẫn còn tốt đấy chứ? Ta còn nhớ, trước đây ta về nhà ngoại chưa đến ba ngày là chàng đã đến đón ta về. Còn bây giờ đã gần nửa tháng, phu quân cũng chẳng buồn bận tâm. Cũng đúng thôi, giờ chàng có mỹ thiếp kề cạnh, phu quân có lẽ đã sớm quên đi người vợ tào khang này rồi."

Tần Uyển Hề đứng đối diện nhìn thấy cảnh này thì ấm ức vô cùng. Suốt nửa tháng nay, nàng ta không hề được gặp lão gia. Hiếm lắm mới có một, hai ngày lão gia ở nhà nhưng dù nàng có làm gì thì cũng vẫn không gặp được.

Nam nhân sau khi có người phụ nữ khác, quả nhiên sẽ đối xử không tốt với người bên gối. Cái này gọi là thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm, vụng trộm lại không bằng người không với tới được.

Diệp Thừa Trạch mới từ Mai Viên về, trong lòng vẫn còn thấy áy náy nên khi nghe Diệp phu nhân nói vậy cũng không muốn tranh cãi với nàng.

Lúc này tâm trạng của ông ta đang rất tốt, quả nhiên công chúa không giống với những cô gái bình thường, từ nhỏ đã được nâng niu chiều chuộng, nên càng thêm mềm mại yêu kiều.

Mặc dù tính tình hơi nóng nảy, nhưng thân hình lại rất mê người.

Tiếng lòng của Diệp Phỉ Nhiên truyền đến tai mẫu thân: [Thế mà ông ta cũng kiêu ngạo cho được, bị người ta dùng như một cái gậy tự sướng hình người mà còn dám kiêu ngạo?!]

Diệp phu nhân bối rối, "gậy tự sướng hình người" là cái gì vậy?

Không quan trọng, nếu đã dùng để mô tả về Diệp Thừa Trạch thì chắc chắn không phải từ ngữ tốt đẹp gì cho cam.

Tần Uyển Hề hờn dỗi nhìn Diệp Thừa Trạch, định mở miệng nói gì đó nhưng lại thôi, thoạt nhìn cũng biết nàng ta đã bị bỏ rơi không ít lần.

Diệp Phỉ Nhiên cười giễu: [Vị biểu muội này của mẫu thân cũng không đơn giản chút nào. Công chúa dù đã làm chuyện đó với lão cha khốn nạn của ta lâu đến như vậy, cũng không có con. Nàng ta đã hạ thuốc tránh thai vào đồ ăn của công chúa, cũng không biết cơ thể của công chúa còn chịu đựng được không?]

Diệp phu nhân sững sờ khi nghe những lời này, nàng không ngờ Tần Uyển Hề lại có thể to gan và thâm độc đến vậy.

Lúc trước mình đối xử với ả ta tốt như vậy còn suýt nữa chết trong tay ả, nói gì đến một cô gái xa lạ ngáng đường của ả chứ.

Dù có là công chúa chức cao vọng trọng thì nàng ta vẫn dám ra tay.

Diệp phu nhân suy nghĩ một lúc, nói: "Ta thấy Tần di nương ở trong phủ cũng chẳng vui vẻ gì, ngày mai Tô lão thái phi sẽ tổ chức một buổi tiệc rượu tại Mai Sơn. Tất cả các quý nữ trong kinh đều sẽ tham dự. Nếu ngươi không bận việc gì thì ngày mai đi cùng với ta đi?"

Tần Uyển Hề nghe vậy, lập tức phấn khích, hỏi: "Tỷ tỷ thật lòng muốn đưa ta đi cùng sao?"

Diệp phu nhân mỉm cười: "Dĩ nhiên rồi, Tần di nương có muốn đi không?"

Tần Uyển Hề gật đầu đáp: "Muốn, đương nhiên Uyển Nhi muốn đi cùng tỷ tỷ rồi. Tỷ tỷ không biết đâu, những ngày qua Uyển Nhi thường tự trách mình, lo sợ tỷ tỷ sẽ trách ta, nên không dám đến làm phiền trước mặt tỷ tỷ. Hôm nay tỷ tỷ mời, Uyển Nhi rất vui."

Diệp Thừa Trạch lại nhăn nhó mi mày: "Chỉ là một buổi tiệc tư nhân mà Tô Lão thái phi tổ chức, có gì đặc biệt mà tham dự? Đã là nữ tử, tốt nhất vẫn nên ở nhà giúp đỡ chồng dạy bảo con cái."

Tần Uyển Hề im lặng, nội tâm tức giận. Ả biết Diệp Thừa Trạch không muốn ả  tham dự vì lý do gì, nhưng cũng không thể phát tác.

Diệp phu nhân không bận tâm, cười nói với Diệp Thừa Trạch: "Phu quân có lẽ không biết, ngày mai không phải tiệc thông thường. Hoàng thượng đã quyết định hứa hôn Tam công chúa với Nhị công tử Vương Kỳ phủ Quốc Công, bữa tiệc ngày mai là để hai người họ gặp gỡ. Tam công chúa độc thân, còn Vương nhị công tử chưa có gia đình, cũng có thể gọi là xứng đôi vừa lứa.

Đáng tiếc là Vương nhị công tử nghe bảo vừa mới có chút công danh, tuy là làm phò mã cũng có thể có tước vị, nhưng không thể đạt được vị trí cao trong triều đình. À, dù sao cũng không cần phải lo chuyện của phủ Kính Quốc Công, dù sao cũng có Đại công tử nắm giữ rồi."

Vương đại công tử Vương Trình cũng nghiêm túc như cha hắn Kính Quốc Công, cũng coi như hợp ý Kính Quốc Công.

Nghe thấy lời của Diệp phu nhân, sắc mặt Diệp Thừa Trạch lập tức trắng bệch.

Những ngày qua ông ta ở cạnh công chúa, nói không sinh tình cảm là giả. Dẫu sao cũng là nam nhân, cảm thấy sau khi phát sinh quan hệ với nữ nhân thì nữ nhân này đã là của mình.

Chỉ là không biết công chúa đã sớm có người kết đôi. Hoàng đế còn chỉ định Kính Quốc Công phủ cho nàng.

Nếu ông ta vẫn muốn ở dưới trướng Kính Quốc Công, thì cần kiềm chế tức giận và không làm rõ mối quan hệ giữa họ, nếu để Kính Quốc Công phát hiện, chắc chắn ông ta sẽ chết rất khó coi.

Hơn nữa, nếu Kính Quốc Công biết ông ta đã cho con trai lão đội nón xanh thì cái chức Hộ Bộ thị lang này sợ cũng khó giữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!