Nín cười mãi, rốt cục Diệp phu nhân không thể nhịn được nữa, vừa quấn tã cho Diệp Phỉ Nhiên, vừa cười rồi bế cậu lên.
Tiếng lòng của Diệp Phỉ Nhiên mang theo tiếng khóc nức nở: [Một đám muội muội xinh đẹp và một tiểu ca ca xinh đẹp, đều nhìn thấy hết của ta rồi, các ngươi quá đáng lắm!]
Diệp phu nhân cũng bội phục Lục hoàng tử thật, sao đứa nhỏ này nhịn cười được chứ.
Tiếng lòng Diệp Phỉ Nhiên vẫn còn vỡ vụn: [Tiểu gia ta tuổi già khó giữ được… Không đúng, là ăn bữa hôm lo bữa mai! Các ngươi cười cái gì, cười cái rắm á, mông tiểu gia buồn cười vậy à?]
Lục hoàng tử cuối cùng cũng nhịn không được, xoay người bước nhanh về phòng mình, cắm đầu trong chăn cười tới nỗi trời đất mù mịt.
Sao lại đáng yêu thế chứ, sao lại khiến người ta yêu thích như vậy?
Cười xong, ánh mắt Lục hoàng tử lại trở nên lạnh lẽo.
Hiện tại, Đại Ninh lỗ chỗ khắp nơi, phủ Kính quốc công trông như hổ lang, nhưng cũng chỉ là khởi đầu cho sự suy tàn của Đại Ninh.
Trong mắt Kính quốc công chỉ có lợi ích trước mắt, không để dân chúng và giang sơn Đại Ninh vào mắt, từng người được nuôi đến não đầy ruột béo, lúc người Bắc Liêu đến, lại chạy nhanh hơn bất cứ ai.
Đến nỗi …
Lục hoàng tử khép hờ mắt, nhưng hắn ta vừa nhắm mắt lại, lập tức hiện lên cảnh tượng máu tươi đầy mắt và chân tay bị cụt, không có quân đội Tô gia giống như không có linh hồn, vừa thấy quân Liêu như chuột thấy mèo, lại để cho quân Ngũ cô nương lên ngăn cản.
Ngoài quân Ngũ cô nương, còn có Tô lão thái phi có chút chán nản, nhưng quân Ngũ cô nương chỉ có vài nghìn người, làm sao có thể chống chọi được với mười vạn kỵ binh của Bắc Liêu?
Lục hoàng tử ngồi xếp bằng trên giường, thời gian của hắn không còn nhiều, hắn phải nắm chắc thời gian khôi phục cơ thể, nếu không Đại Ninh nhất định sẽ giẫm lên vết xe đổ.
Dòng khí vận hành quanh thân, hắn ta dùng lực lớn hơn bình thường để hạn chế đánh vào đạo cấm chế kia, cuối cùng thả lỏng tấn công đạo cấm chế một chút.
Nhưng cũng vì hắn ta làm bừa, dẫn đến khí huyết hỗn loạn, phun ra ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh.
Diệp phu nhân thấy Lục hoàng tử lâu quá không về, lúc đến kiểm tra tình hình mới phát hiện, Nhạn Thư cũng chẳng quấy rầy hắn ta điêu khắc gỗ, lại không phát hiện tiểu chủ tử bị thương.
Diệp phu nhân thấy Lục hoàng tử bị thương bất thường, lập tức dặn dò Nhạn Thư: "Đừng làm ồn, các ngươi trông coi ở cửa, gọi Y Hồng đến giúp ta."
Rất nhanh, Y Hồng lập tức được gọi tới, Diệp phu nhân dặn dò nàng: "Ngươi âm thầm gọi Cơ tiên sinh đến đây, đi cửa Tây, sẽ có người dẫn vào."
Y Hồng gật đầu, không cần nói nhiều cũng biết phải làm gì.
Nàng cố gắng càng nhanh càng tốt, chưa đến nửa chén trà thì Cơ tiên sinh đã tới.
Cơ tiên sinh bắt mạch, lại thở phào nhẹ nhõm: "Thân thể vốn bị giam cầm của đứa nhỏ này đã thả lỏng đôi chút, đây là chuyện tốt."
Diệp phu nhân cũng nhẹ nhàng thở ra, hỏi: "Đứa nhỏ này vừa nôn ra máu, chuyện không lớn chứ?"
Cơ tiên sinh suy nghĩ một chút, nói: "Ta kê thuốc bổ cho Lục hoàng tử, hẳn là dùng sức quá mạnh nên mới như vậy. Ngài ấy vừa bình phục, đừng để ngài ấy làm chuyện hao tổn quá nhiều sức lực. Cũng cần thời gian để tĩnh dưỡng thân thể, nếu nóng lòng, sẽ trở nên sắp thành lại bại."
Diệp phu nhân gật đầu, cẩn thận nhìn mặt mũi Lục hoàng tử, luôn cảm thấy trên người đứa nhỏ này có bí mật.
Lại lo lắng nhìn nhóc con nhà mình, mà thôi, nhà mình còn có đứa nhỏ cứ thần thần bí bí lảm nhảm hệ thống gì đó, còn có thể trách con nhà người ta có bí mật sao?
Dù sao bí mật nhiều cũng không sao cả, nuôi một nhóc con thần kinh cũng là nuôi, nuôi hai nhóc con thần kinh cũng là nuôi, thôi thì cứ để chúng yên đi!
Diệp Phỉ Nhiên chớp đôi mắt to nhìn Lục hoàng tử, lo lắng vươn bàn tay mập mạp giúp hắn ta lau vết máu bên khóe môi, tiếng lòng cũng lộ ra phiền muộn: [Sao lại hộc máu rồi? Để ta xem ngươi bị sao được không? …Ôi, không thấy gì cả, một mảng đen kịt. Bây giờ ta vẫn còn quá yếu, sao không hóng được chuyện gì thế này...]
Cậu cảm thấy tuyến dưa nhất định phải được mở khóa theo cơ chế nào đó, những chuyện cậu từng hóng, chủ yếu là đã phát sinh hoặc sắp phát sinh.
Nếu chưa bắt đầu lên kế hoạch, thậm chí còn đang ấp ủ, cũng sẽ không mở khóa cho cậu.
Dù sao thế giới này thay đổi quá lớn, một quyết định không giống nhau sẽ làm cho hướng đi của thế giới bị lệch quỹ đạo rất nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!