Chương 20: (Vô Đề)

Diệp Thừa Trạch đang trốn cách đó không xa, nghe được tin này cũng trố mắt ra vì sốc. Ông ta là một quan viên tam phẩmta, theo lý mà nói thì phu nhân chỉ có thể được phong là thục nhân* hoặc là thạc nhân*.

*Thục nhân, thạc nhân: Chức danh mà vợ của các quan viên được ban thưởng sách phong theo phẩm cấp của chồng.

Nhưng Hoàng thượng lại cho nàng hẳn một cái chức nhất phẩm cáo mệnh, thế này có vượt cấp quá rồi không?

Diệp Thừa Trạch lại nghĩ, bây giờ Tô Hạo Vân là dưỡng mẫu của Lục hoàng tử ngu dại kia, này chắc là mẫu bằng tử quý*?

*Mẫu bằng tử quý: Đứa con được quý trọng kéo theo mẹ cũng được để tâm.

Càng nghĩ ông ta lại càng không phục, với tài năng và kiến thức của mình cộng thêm mười năm vất vả ở quan trường mà bây giờ ông ta chỉ mới là tam phẩm. Mà Tô Hạo Vân chỉ nhờ vào việc nhận nuôi Lục hoàng tử là đã nhảy thẳng lên nhất phẩm cáo mệnh.

Tuy nói là quan viên cấp thấp thấy quan viên cáo mệnh cấp cao thì không cần phải quỳ xuống, nhưng hành lễ thì vẫn phải hành lễ vì đây là phép tắc của thời Đại Ninh.

Diệp Thừa Trạch sắp tức chết rồi, ông ta đường đường là một nam nhi bảy thước, thế mà sắp tới phải hạ mình hành lễ với phu nhân mình.

Nghĩ đến đây, ông ta tức giận quay người rời đi, đi về phía viện của Tần Uyển Hề.

Tần Uyển Hề đang lấy lòng Diệp Kỳ Sâm nên nấu cho hắn rất nhiều món ngon, mà mấy ngày nay Diệp Kỳ Sâm cũng đã chấp nhận hiện thực mình là con vợ lẽ.

Cũng may chuyện học tập bên kia vô cùng suôn sẻ. Tứ hoàng tử đã cho người đến thông báo là tháng sau hắn có thể đến thượng thư phòng học tập.

Diệp Phỉ Nhiên mắng cái thượng thư phòng này cả một buổi, chết tiệt, chẳng phải chỉ có thời nhà Thanh mới có giả thiết này sao?

Tên tác giả này muốn bớt việc đây mà, ngay cả cái tên mới thôi cũng lười nghĩ?

Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Diệp Thừa Trạch, Tần Uyển Hề vừa rót trà vừa dịu dàng hỏi: "Sao vậy Thừa lang? Có chuyện gì không vui sao?"

Sau đó Diệp Thừa Trạch nói chuyện Tô Hạo Vân được sách phong làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân cho Tần Uyển Hề nghe, khiến tay Tần Uyển Hề châm trà run run lên làm nước trà tràn ra ngoài.

Giờ phút này, lòng Tần Uyển Hề đã ghen ghét đến mức vặn vẹo.

Tại sao chứ, chỉ vì Tô Hạo Vân kia có xuất thân tốt nên chuyện gì tốt đẹp cũng rơi lên đầu nàng sao?

Hơn nữa ả rất hối hận, nếu lúc trước ả thành công thì lúc này ả đã là phòng nhì, là tam phẩm chính thất thục nhân rồi.

Nhưng ả vẫn phải kiên nhẫn an ủi Diệp Thừa Trạch: Thừa lang, chuyện này chúng ta cũng không thể khống chế được. Tỷ tỷ nhận nuôi Lục hoàng tử, tuy trước mắt được phong cáo mệnh rất vẻ vang, nhưng về lâu về dài cũng không lạc quan mấy đâu. Bên Kính quốc công phủ cứ nhìn chằm chằm ấy, bên Lục hoàng tử càng vui vẻ đắc ý thì chẳng phải càng có khả năng bị Kính quốc công phủ xử trước sao?"

Diệp Thừa Trạch suy nghĩ một chút, nháy mắt vẻ mặt đã hiện lên nụ cười, ôm Tần Uyển Hề vào lòng: "Uyển Nhi nói thế cũng có lý."

Ánh mắt Tần Uyển Hề có vẻ hoảng sợ: "Đừng... còn con trai đấy, chàng để ý chút đi."

Diệp Kỳ Sâm giả vờ như không nhìn thấy gì, chỉ đang thủ một ván cờ, mà ván cờ này rất phức tạp, không phải là thứ mà một đứa trẻ sáu tuổi có thể phá giải được.

Ai ngờ hắn lại phá nó dễ như trở bàn tay, Diệp Thừa Trạch ngắm nghía một lúc còn thốt lên: "Hay lắm!"

Diệp Kỳ Sâm phá xong ván cờ, rốt cuộc cũng mở miệng nói: "Phụ thân, hà tất gì lại nóng vội nhất thời vậy? Chỉ cần giữ đúng lời con nói với người thì chuyện này trong vòng nửa năm sẽ xong, đừng nói là Tô gia với Lục hoàng tử, có ai ở kinh thành này dám không xem trọng người?"

Diệp Thừa Trạch đương nhiên biết sự việc đó là một thành tựu hiếm có. Mật thám Bắc Liêu đã để bảy tên ở kinh thành, Diệp Kỳ Sâm bảo hắn hủy hết bảy tên ẩn nấp này.

Tuy ông ta là người của bộ Hộ, những việc này đều nằm dưới sự quản lý của Đại Lý Tự, nếu vẫn không được gì, bộ Binh sẽ vào cuộc.

Nhưng triều đình không tuân theo nguyên tắc này, miễn là công thì bất kể là công trạng gì thì đều được tính vào hết, rồi sẽ được thăng chức lên chức vụ cao hơn.

Hơn nữa ông ta cũng có đủ lý do, những tên ẩn nấp này rất biết lựa chỗ núp, toàn núp ở khu mua bán nhộn nhịp và nhờ nương náu ngoài mặt tiền cửa hiệu nên được giấu rất kín.

Kết quả thật hay ho, hơn một nửa số cửa hàng này là tài sản của tổ nghiệp Diệp gia.

Diệp Kỳ Sâm đứng dưới danh nghĩa của Diệp Thừa Trạch đi thu tiền thuê để điều tra, chỉ cần bắt được mấy tên ẩn nấp này thì Diệp Kỳ Sâm thăng lên tam phẩm chỉ là vấn đề thời gian.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!