Chương 18: (Vô Đề)

Khi trở lại Diệp gia, trời đã sáng rõ, cả đoàn người sau một đêm mệt mỏi không chịu nổi.

Diệp phu nhân càng buồn bã, ngồi thẫn thờ đến khi ánh chiều tà le lói. Lục hoàng tử được an trí tại phòng đông sương trong viện của Diệp phu nhân, một lần nữa thay đổi tất cả đồ đạc, tất cả đều là do ba đại cung nữ chưởng sự của Thục Phi mang từ trong cung đến.

Vì tâm trạng của Diệp phu nhân trong hai ngày này rất đau buồn nên nàng đã đóng cửa từ chối tiếp khách, không hề biết ở ngoài kia, Diệp gia đã trở thành đề tài đàm tiếu sôi nổi.

Trong giới quyền quý Kinh thành, khi các phu nhân gặp nhau, câu đầu tiên hỏi nhau đều là: "Ngươi có nghe nói gì không? Diệp gia…"

Có thể chuyện này của Diệp gia quá lớn, đến mức những chuyện của Hạ tiểu thư không ai còn nhắc đến. Dù vậy, Trường Viễn Hầu vẫn không thể nguôi ngoai.

Con gái ông ta vừa mới sảy thai, lại còn dùng phương pháp bạo lực như vậy, dù sao cũng là cốt nhục của mình, ông ta thực sự không nỡ phạt đòn. Chỉ có thể trút giận lên Nam Cung Cường, tới chỗ Hoàng Thượng xin xử lý Nam cung gia và Binh bộ nhiều lần.

Tuy nhiên, mấy ngày nay Hoàng Thượng cũng không vui, vừa mất người thân yêu, lại phải xa cách đứa con yêu quý nhất.

Thế là hắn tạm giao chính vụ cho Kính quốc công xử lý, phong ông ta làm phụ chính, cũng cho ông ta mang theo Tứ hoàng tử 12 tuổi rèn luyện luôn.

Từ đây, có thể thấy Tứ hoàng tử rất được Hoàng Thượng coi trọng, nhất định là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí Thái tử.

Nhưng Kinh Quốc công phụ chính lại khiến cho việc của Nam Cung Cường gặp nhiều trở ngại.

Binh bộ hiện đang do Kính quốc công nắm giữ, mà Nam Cung thế gia lại giữ địa vị cao trong Binh bộ. Kính quốc công làm sao có thể xử lý Nam Cung Cường? Chỉ trách mắng vài câu, rồi nói để không làm mất mặt Trường Viễn Hầu nên nhốt Nam Cung Cường vào Đại Lý tự nửa tháng.

Sở dĩ là nửa tháng, vì một tháng sau chính là kỳ thi mùa thu. Kỳ thi mùa Thu vốn dĩ đã định ở tháng này, nhưng vì tang sự của Thục Phi nương nương, Hoàng Thượng không có tâm trạng xử lý triều chính, nên đã kéo dài thêm một tháng.

Diệp Phỉ Nhiên không ngờ rằng, thi đại học ở cổ đại cũng bị hoãn. Dù nằm trong nhà, cậu vẫn kể lại tất cả những chuyện này cho mẫu thân nghe: [Chuyện của Nam Cung Cường khiến Trường Viễn Hầu tức giận đập mấy vỡ cái chén, nhưng cũng vô dụng, chuyện đã thành kết cục. Bây giờ Kính Quốc Công phủ thật sự một tay che trời, muốn ai chết thì người đó phải chết, Hoàng Thượng cũng không dễ dàng, bị bọn họ kìm kẹp.]

Hiện tại, Kính Quốc Công phủ không chỉ có Binh bộ, Hộ bộ, mà đa số triều thần cũng đứng về phía đảng của bọn hắn.

Những ai không đứng về phía họ cũng chỉ lo thân mình, nếu không sẽ bị chèn ép.

Tô Gia chính là thế gia bị chèn ép tiêu trừ đầu tiên, bước tiếp theo của bọn hắn có lẽ là ra tay với Tô tướng quân?

Trong phủ Trường Viễn Hầu, lão Hầu gia tức giận trong phủ chửi bới, mắng Nam Cung thị rồi mắng Vương thị, nhưng cũng chỉ là để hả giận.

Hạ Tích Nhiễm tự biết lỗi, phá thai xong bèn quỳ trước cửa viện của phụ thân. Hạ Hầu gia cũng đau lòng, nhưng trong lòng vẫn giận, giận con gái không thương tiếc bản thân, càng giận bản thân không có khả năng báo thù thay nàng.

Cuối cùng, ông vẫn không thể hạ quyết tâm, để người đỡ con gái vào phòng. Hạ Tích Nhiễm là một cô gái cứng cỏi, vào cửa xin lỗi cha mẹ trước, nhận sai, rồi nói: "Cha không cần lo lắng cho con nữa, con quyết định vào kỵ xạ doanh của Tô Lão thái phi. Đời này không còn có thể phụng dưỡng phụ mẫu, xin người hãy để con đi trải nghiệm nhân gian, chịu đựng nỗi đau nhân tình thế thái!"

Tô Lão thái phi xuất thân võ gia, dù vào cung, tiên đế vẫn khai ân, cho phép bà thành lập kỵ xạ doanh. Những cô gái này phần lớn xuất thân nghèo khổ, sau khi ra khỏi kỵ xạ doanh, thường chọn làm thị vệ trong cung, hưởng cùng phẩm cấp với nam thị vệ.

Cũng có một số gia nhập quân doanh, dẫn quân đánh trận, được gọi là Ngũ cô nương quân.

Hạ phu nhân nghe vậy, đau lòng nói: "Tích Nhi, con được nuông chiều từ nhỏ, làm sao chịu nổi khổ sở? Không được, ta không đồng ý!"

Hạ Tích Nhiễm lại quỳ trước mặt mẫu thân, kiên định nói: "Con bị thế này rồi, đời này không còn ý định lấy chồng. Nếu người ngoài có thể chịu khổ, vì sao con không thể? Nếu may mắn vào quân doanh, biết đâu con có thể mang lại danh dự cho phụ thân."

Hai vợ chồng rất không đành lòng, nhưng bây giờ, dường như cũng không có con đường nào tốt hơn để đi.

Ngược lại, có thể gả thấp, ngẫm lại con gái Tô Lão tướng quân, gả thấp cho nhà thương nhân, mặc dù có danh vọng, nhưng Tô Lão tướng quân cũng hết sức lo liệu lót đường.

Bấy giờ, Tô Hạo Vân lại rơi vào cảnh thay ngoại thất nuôi con, lại khiến cả Kinh thành cười chê.

Huống chi con gái của họ có tiếng xấu như vậy, sợ là gả đi, nhà chồng cũng coi thường nàng.

Cuối cùng, vợ chồng Hạ Hầu gia đành phải đồng ý.

Diệp Phỉ Nhiên nghe chuyện đến đây, ngạc nhiên với Tô Lão thái phi: [Không ngờ Lão thái phi còn lập ra kỵ xạ doanh cho phái nữ, thật sự là không tầm thường, ít ra cũng cho các cô nương nghèo khổ một con đường sống.]

Diệp phu nhân như có điều suy nghĩ, những năm này nàng bị giữ lại trong hậu trạch, có lẽ đã lâu không đến kỵ xạ doanh cho phái nữ kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!