Chương 42: (Vô Đề)

Chuông tan học còn chưa reo mà Lục Vân Đàn đã đưa những người còn lại trong bang hội Thanh Vân tới, Lương Vân Tiên rất bất ngờ: "Sao các cậu tới đây?"

Lục Vân Đàn: "Đương nhiên là để cổ vũ cậu rồi."

Lương Vân Tiên nhận ra: "Trốn học hả?"

Lục Vân Đàn gật đầu, rất hiên ngang: "Đúng rồi!"

Lương Vân Tiên: "…"

Anh thở dài, nghiêm túc nói: "Sau này không được trốn nữa."

Lục Vân Đàn không thèm nghe lời anh, còn hừ một tiếng: "Cậu đúng là to gan, một tên vô danh tiểu tốt mà dám ra lệnh cho bang chủ." Nói xong thì liếc mắt nhìn hai tên hộ pháp phía sau.

Tả Hộ pháp Tới Tây Dương hiểu được ý định của bang chủ nên nhanh chóng phụ họa: "Tiểu Lương à, xem như là cậu có đến được trận chung kết nhưng cũng không thể tự cao tự đại, vô lễ với bang chủ nha."

Trước đây cậu ấy luôn gọi Lương Vân Tiên là "phó bang chủ", mang theo sự kính trọng của cấp dưới đối với cấp trên, nhưng bây giờ chức vị đã thay đổi. Một phó bang chủ với phong thái đĩnh đạc bây giờ đã bị giáng chức, biến thành người có chức vị thấp nhất, vậy nên cậu ấy cũng thay đổi xưng hô, biến thành xưng hô của cấp trên với cấp dưới.

Hữu Hộ pháp Lý Hàng cũng không bỏ qua cơ hội được dạy dỗ cấp dưới: "Tiểu Lương, cậu không được phụ lòng bang chủ, vì ai mà bang chủ trốn học? Đến để cổ vũ cho cậu chứ ai?"

Bang chủ Đàn: "Đúng vậy!" Nói xong rồi nhìn về phía quân sư một cái, mong cô ấy tát nước theo mưa.

Nhưng quân sư Lý Nguyệt Dao không muốn tham gia cuộc đấu tranh nội bộ này, cũng không muốn phản đối ý định của bang chủ, không thì sau này sẽ khó mà yên ổn, chỉ có thể thêm dầu vào lửa: "Bang chủ nói rất đúng."

Có sự ủng hộ của mọi người, Lục Vân Đàn càng thêm tự tin, thẳng lưng lên, hất cằm, vẻ mặt đắc ý: "Tiểu Lương à, cậu đừng có mà không biết điều."

Lương Vân Tiên bất lực chịu thua. Đinh Nhất Khải, một học sinh lớp 10 đã đứng đó từ rất lâu, đột nhiên nói: "Chị chính là bang chủ của bang hội Thanh Vân đúng không? Lục Vân Đàn?"

Lục Vân Đàn không ngờ bản thân lại nổi tiếng như vậy, đến đâu cũng có người biết cô, lập tức gật đầu, hãnh diện nói: "Đúng rồi!"

Đinh Nhất Khải: "Lúc học quân sự em đã kết bạn Wechat với chị, em đã mua bản đồ các vị trí đặt camera bản mới nhất, nhưng tại sao chị lại bán cho em giá hai tệ nhưng bán cho bạn cùng phòng của em chỉ với một tệ?"

Cầm bản gốc của Từ Hà Khách của trường THPT số 2, Tới Tây Dương không tin vào mắt mình: "Gì chứ?! Bản mới nhất?!"

Doanh nhân Lục Vân Đàn: "…"

Lương Vân Tiên hơi chau mày.

Trần Long của lớp 11 cũng nhớ ra: "Cậu mua hai tệ á? Cô ấy bán cho tôi hai tệ rưỡi lận!"

Lục Vân Đàn: "…"

Lương Vân Tiên càng chau mày hơn.

Tiết Hạo Dương cũng học lớp 11 bổ sung: "Bạn cùng phòng của tôi cũng mua, hình như chỉ tốn có năm hào."

Đinh Nhất Khải và Trần Long: "Tại sao lại như vậy?"

Tiết Hạo Dương: "Bạn đó rất đẹp trai."

Lương Vân Tiên: "…"

Lục Vân Đàn: "…"

Thôi đi đừng nói nữa!

Đinh Nhất Khải giật mình nhớ ra: "Bạn cùng phòng của tôi cũng rất đẹp trai, cái của tôi in trắng đen còn của cậu ấy thì in màu."

Sự thật đã được tiết lộ, tiêu chuẩn thu phí của bang chủ Lục dựa theo ngoại hình của người mua, nhan sắc là thước đo: Đẹp thì lấy giá rẻ, còn được in màu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!