Chương 34: (Vô Đề)

Có chuyện gì vậy?

Để bảo vệ cổ của mình, Lục Vân Đàn đứng dậy khỏi ghế, nhưng cô vẫn phải ngửa đầu để nói chuyện với Lương Vân Tiên: "Cậu nghe kĩ đây, tớ sắp nói cho cậu một tin xấu."

Lương Vân Tiên không biết tại sao bản thân lại làm cô không vui, anh căng thẳng mím môi: "Tin, tin gì?"

Lục Vân Đàn: "Cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lý, có thể tin này sẽ làm trái tim cậu đau đớn đấy."

Lương Vân Tiên: "…"

Lục Vân Đàn nhướng mày: "Cậu chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Lương Vân Tiên hít một hơi thật sâu: "Cậu nói đi."

Lục Vân Đàn lại thở dài: "Tần Vận có bạn trai, chính là người bị tớ bẻ tay, Giả Khôn Dương."

Lương Vân Tiên cau mày, không hiểu ra sao: "Thế cho nên…?"

Lục Vân Đàn nhún vai: "Cho nên cậu không có cửa, trong lòng người ta đã có người khác rồi."

Lương Vân Tiên: "…"

Lục Vân Đàn kiềm chế tâm tình vui sướng khi người khác xui xẻo, cô còn "tốt bụng" mà an ủi một câu: "Không sao hết, khắp thế gian nơi nào mà chẳng có cỏ non*? Không cần phải treo cổ trên một cành cây đúng không?"

*Câu gốc là "thiên nhai hà xứ vô phương thảo", là một câu thơ trong bài "Điệp luyến hoa" của Tô Đông Pha.

Lương Vân Tiên nhìn cô với vẻ bất đắc dĩ, thở dài: "Cậu đọc bài tiếng Anh đi."

Lục Vân Đàn: "Chỉ vậy thôi á???"

Lương Vân Tiên thờ ơ: "Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian."

Lục Vân Đàn ngơ ngác: "Cậu không đau lòng, khổ sở gì hết à?"

Lương Vân Tiên gằn từng chữ: "Tớ cũng đâu quen biết cậu ấy."

Lục Vân Đàn không tin: "Lý Hàng đã thấy cậu đi tìm cậu ấy!"

Lương Vân Tiên nói chắc như đinh đóng cột: "Tớ không đi tìm cậu ấy."

Lông mày Lục Vân Đàn cau chặt: "Cậu ấy nói cậu đi, cậu lại nói là cậu không đi, hai người các cậu chơi trò Rashomon với tớ đấy à?"

*Rashomon: Chỉ việc ai cũng cho là mình đúng, dùng lý lẽ hoặc thêu dệt lời nói dối theo hướng có lợi cho bản thân để chứng minh là mình đúng, làm sự thật trở nên khó bề phán đoán, khó có thể tra ra manh mối.

Lương Vân Tiên nhìn chằm chằm vào cô với vẻ mặt vô cảm: "Cậu tin tớ hay là tin cậu ấy?"

Lục Vân Đàn: "…"

Lương Vân Tiên lại hỏi: "Nếu tớ và cậu ấy cùng rơi xuống nước thì cậu cứu ai trước?"

Lục Vân Đàn: "…"

Lương Vân Tiên hỏi tiếp: "Nếu bang hội Thanh Vân chỉ có thể giữ lại một người, vậy thì cậu chọn tớ hay là chọn Lý Hàng?"

Lục Vân Đàn: "…"

Ba câu hỏi "đoạt mạng" liên tiếp làm bang chủ Lục choáng váng, đầu óc cô đau nhức, trong đầu còn vang lên tiếng "ù ù".

Cùng lúc đó, cuối cùng cô cũng cảm nhận được sự vất vả khi làm bang chủ: Phải đối xử bình đẳng với mọi người, thật đúng là quá khó khăn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!